Tiết thể dục vẫn tiếp tục, trên sân thể dục nơi nơi đều là học sinh hoạt động tự do

Tiền Du mất mặt mũi ở chỗ Kiều Trăn, liền vẫn luôn bực bội, hung hăng dữ tợn ngồi xổm nữa ngày ở viền sân đá thể dục, cuối cùng một hơi uống hết một bình hồng trà lạnh, tùy tay đem cái chai ném trên mặt đất, đen mặt liền đi ra ngoài.

Nhóm đàn em vội vàng theo sau, khi tới WC ở góc sân thể dục, vài người trực tiếp làm lơ bảng viết bốn chữ “cấm sử dụng”, nối đuôi nhau đi vào bên trong.

Đoàn người đều chen vào WC nam, không khi bên trong WC mau chóng sương khói lượn lờ.

Tiền Du kẹp hút một ngụm thật lớn, sau một hồi lâu thở ra một ngụm sương trắng: “Mẹ nó, cuối cùng cũng được thoải mái.”

Nói xong lại bắt đầu cắn răng, “Nếu không phải Luyến Kiều bề trên, ta mẹ nó không trả thù liền không cùng họ với cô ta!”

Ở đây mọi người liếc nhau, đều biết hắn vừa rồi rời đi không phải bởi vì Triệu Luyến Kiều, mà là bởi vì thế lực gia đình Kiều Trăn Trăn, hắn nói những lời này cũng với việc lấy lại khí thế, tự tôn thì không có gì khác nhau.

Biết liền biết, ai cũng không dại động vào hắn.

“Chẳng lẽ còn không phải, nhìn mặt mũi Kiều Luyến mà làm, vẫn là đừng cùng cô ta để bụng, nói nữa......" Người khuyên hẳn cười đáng khinh, “Kiều Trăn Trăn xinh đẹp, đại ca có thể đánh sao?"

Tiền Du dừng một chút nheo mắt lại, hung tợn mà cắn trong miệng “Cô ta đúng là thật xinh đẹp, Luyến Kiều cùng cô ta còn thua chút nữa, trắng còn chưa nói, cái eo kia còn nhỏ, hơi mạnh một chút là có thể gãy...... Mẹ nó, ta đi bên trong một lúc.”

Vừa nói chuyện, hắn vừa xả một chút lưng quần, quay đầu đi hướng cách gian, những người khác lập tức cười hiểu rõ, còn có người làm hạ lưu ám chỉ động tác. Tiền Du cười dữ dội, mắng hai câu thô tục liền đi tới phía trước vách gian thứ nhất, trực tiếp duỗi chân tung cửa đi vào, kết quả đạp một chút lại không có động tĩnh.

“Ai đang ở bên trong?” Hắn dừng một chút, lập tức trở nên không kiên nhẫn.

Không ai trả lời.

Tiền Du tưởng niệm Kiều Trăn Trăn đã mau tức điên lên, lại muốn đá vào cửa, đàn em vội vàng ngăn hắn lại: “Bên này WC sẽ sớm bị hủy, trường học từ khai giảng đến giờ đều không cho học sinh sử dụng, ngoài chúng ta ra thì cũng không ai dám tới, chỗ này lúc đầu chắc là nơi khóa đồ linh tinh"

Tiền Du nghĩ lại cũng đúng, dứt khoát vào vách gian thứ hai, đóng cửa lại sau đó cởi quần, lại móc di động ra click mở video ngắn.

Thanh âm không phù hợp với trẻ em cùng với chuông tan học tiếng vang lên, bên ngoài vài người vội nói: “Đại ca anh nhanh lên, cuối cùng là tiết chủ nhiệm lớp, không thể đến trễ.”

“Mau thế nào mà màu?” Tiền Du nhịp thở bắt đầu rối loạn, mang theo chút không vui khi bị đánh gãy nói, “Dù sao thì còn có một tiết, tao kết thúc trực tiếp đi tiệm net, chúng mày yêu đi học thì đi học đi"

Hắn gia thế tuy rằng so ra kém Kiều Trăn Trăn, nhưng ở thành phố này cũng không tính thua kém ai, có trốn học đánh nhau, chủ nhiệm lớp cũng sẽ không để bụng hắn, nhưng không giống nhau đối với vài người khác, nếu là tiết chủ nhiệm mà không đi, nhất định bị trách mắng thậm tệ, nói không chừng còn muốn mời phụ huynh.

Mấy người nghe vậy hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là căng da đầu nói: “vậy, chúng ta lên lớp trước a.”

“Mau cút!” Tiền Du không kiên nhẫn.

Mấy người chạy nhanh rời đi, trong WC lập tức yên tĩnh, cách vách phát ra một tiếng vang nhỏ, Tiền Du không có để ý, một mình ở trong WC trải qua một lát, rốt cuộc thở ra một ngụm thở dài, nhìn di động còn ở phát video ngắn, híp mắt chửi thầm, mắng: “Kiều Trăn Trăn, cô đừng bắt tôi phải ra tay, tô sớm muộn gì cũng sẽ làm cô khóc.”

Nói xong, hắn có vẻ như nghĩ tới cái gì, tức khắc cười đáng khinh, mang quần liền mở cửa. Không mở được.

Hắn ngạc nhiên một chút, lại tăng thêm lực độ, nhưng mà nằm then cửa một chút cũng không lung lay

"Mẹ nó! Ai đem lão tử nhốt lại? Nhanh mở cửa cho lão tử!" Hắn hung hăng, nhưng mà trong WC chỉ có âm dội lại của hắn, chỉ có tiếng vòi nước đột nhiên vang lên.

Tiền Du nghe được tiếng nước bên ngoài, lập tức càng thêm táo bạo: “Mày mẹ nó là ai? Lại không mở cửa cho lão tử, lão tử đi ra ngoài sẽ đánh gãy chân của mày!”

Không người trả lời, chỉ có tiếng dòng nước.

"Con mẹ nó!” Tiền Du phần nộ, ý định đá cửa đi ra ngoài, nhưng mà không gian vách gian quá nhỏ, căn bản không thể thi triển được, hắn đạp cả hai lần đều vô dụng, cắn răng ý định từ phía trên vách gian nhảy ra, nhưng mà chưa kịp làm, một chậu nước lạnh từ phía trên đổ xuống, trực tiếp đem hắn trở lạnh thấu tim.

Mặc dù đang là mùa hè nóng bức, bị đổ nước lạnh như thế, da gà cũng phải nổi lên, dòng nước lạnh lẽo đi theo tóc, chảy xuống lông mày, Tiền Du rùng mình một cái, trong lòng càng thêm tức giận.

Hắn mắng câu thô tục, hai tay trực tiếp vặn ván cửa, dựa vào lực cánh tay sinh từ vách gian đối diện để đi ra ngoài, nhưng mà một chân vừa đặt xuống đất, liền bị trơn trượt vòng quanh, hai tay hắn không có chỗ chống đỡ, cũng bị ngã xuống, mông ngồi trực tiếp ở khớp chân, một tiếng vang từ mắt cá chân truyền đến, trước mắt hắn tối sầm, ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết.

Trong WC không có một bóng người, chỉ có mới vừa rồi vòi nước, ở trong khoảng sâu mà tích nước. Giọt nước giọt ở bồn rửa tay, phát ra tiếng vang rất nhỏ, yếu ót.

Tiền Du đau đến hít thở không thuận lợi, ngón tay run rẩy chống dậy một chút, sờ mặt đất vừa ướt lại vừa dính, giống như bị hắt nước tẩy.

Hắn mới bắt đầu sợ hãi, giống như mỗi người lúc trước bị hắn đá ra xa, khủng hoảng mà chịu đựng đau nhức bò ra bên ngoài.

Nhưng mà cửa WC đã bị khóa lại từ bên ngoài.

Hắn ngạc nhiên một chút, kết quả hoàn toàn bi thương, dựa vào cửa kêu khóc không ngừng. Nhưng mà mặc dù sân thể dục rộn ràng, sôi nổi đến mức cao nhất, lại không có người nào để ý đến WC bị bỏ đi trong một góc hẻo lánh

Tháng chín nắng mặt trời chiếu mãnh liệt, chiếu đến người cũng không mở mắt ra được.

Trì Thâm đứng ở phía dưới thái dương, cặp mắt trắng đen rõ ràng, màu da càng thêm tái nhợt.

**

Tan học một lúc lâu mà không ai để ý, các bạn học lục tục về lớp, trong các phòng học dần dần trở nên náo nhiệt.

Kiều Trăn Trăn tìm hai lần vẫn chưa tìm được Trì Thâm, biết hắn chưa bao giờ trốn tiết, nhất định khi đi học sẽ tới lớp, đơn giản về chỗ ngồi chờ, kết quả đợi nửa ngày mà vẫn không thấy Trì Thâm, ngược lại chờ được Triệu Luyến Kiều.

“Trăn Trăn, cậu vừa rồi đã chạy đi đâu, một tiết cũng không thấy cậu.” Triệu Luyến Kiều cùng cô đối diện, lập tức nhiệt tình mà hướng cô đi tới, một dáng vẻ không biết lo nghĩ.

A, không biết lo nghĩ.

Chính là cái này thoạt nhìn là người không biết lo nghĩ, một bên giả dối cùng cô làm bằng hữu, một bên giúp đỡ mẹ mình câu dẫn ba cô Kiều Kiến, dạy Kiều Kiến trước khi ly hôn chuyển tài sản đi, lại làm cho mẹ con cô suýt nữa không có nơi để ở, lưu lạc đầu đường.

Cũng là người không biết lo nghĩ này, ở những năm cấp ba luôn luôn, không ngừng bôi đen cô, làm cô bị thiệt thòi, cuối cùng làm chúng bạn xa lánh, không một ai tin tưởng lại còn dùng một vụ bắt cóc, hại chết người đối với cô tốt nhất.

Nghĩ đến tất cả những việc cô ta đã làm đối với chính mình, Kiều Trăn Trăn liền cảm thấy ghê tởm.

"Trăn Trăn, cậu sao không nói lời nào nha?” Triệu Luyến Kiều lo lắng mà nhìn qua.

Kiều Trăn Trăn nhíu nhíu mày, khó chịu ngẩng đầu lên một chút, Triệu Luyến Kiều nhìn đáy mắt cô tràn đầy chán ghét thì đầu tiên ngạc nhiên một chút, đang muốn hỏi đã xảy ra chuyện gì, cô quay đầu liền nhìn đến Trì Thâm ở hành lang, giờ phút này đi về hướng phòng học, cô lập tức hiểu rõ.

“Đừng lo lắng, buổi tối mình cùng cậu về nhà, hắn sẽ không làm cậu bị thương.”cô ta cảm thấy mình rất chu đáo.

Kiều Trăn Trăn lực chú ý toàn bộ đều là trên người Trì Thâm, thật sự lười phản ứng đến cô, nghe vậy cũng chỉ là nhếch một chút khóe môi.

Triệu Luyến Kiều còn nghĩ nói gì, vừa lúc chuông vào học vang lên, cô ta chạy nhanh móc ra một quyển truyện tranh nhét vào trong hộc bàn Kiều Trăn Trăn, nhỏ giọng nhắc nhở: “Đi học có thể giết thời gian."

Nói xong liền về chỗ ngồi.

Kiều Trăn Trăn nhìn trong hộc bàn hiện ra nửa quyển truyện tranh, chỉ cảm thấy vô cùng buồn cười. Triệu Luyến Kiều vẫn muốn thắng cô trên tất cả các phương diện, tất nhiên cũng bao gồm học tập.

Từ khi bắt đầu quen biết, liền luôn luôn tẩy não cô rằng đọc sách không có tác dụng, mỗi ngày ở trường học nghĩ mọi cách mang cô đi chơi, chính mình lại mỗi ngày buổi tối về nhà lại trộm học bù, cuối cùng thành tích của cô càng ngày càng kém, mà Triệu Luyến Kiều lại trước sau luôn duy trì đứng giữa, mà cô lại vẫn luôn cho rằng, là Triệu Luyến Kiều thông minh hơn mình.

Thủ đoạn thấp kém như thế, cô lúc trước vẫn không phát hiện ra, thật là ngu ngốc. Kiều Trăn Trăn nhíu mày lại, vừa nhấc đầu vừa đúng lúc Trì Thâm đi vào phòng học, tâm tình của cô lập tức tốt lên, chuẩn bị giơ lên khóe môi khi hắn nhìn qua.

Trì Thâm mặt không biểu tình, lập tức đi về phía bàn, khi đi qua chỗ ngồi của Kiều Trăn, nghe được tiếng nhà nhỏ giọng: “Uy, Cậu có sao không."

Trì Thâm dừng một chút, sống lưng càng thêm cứng đờ.

【 độ hảo cảm +10, hiện có 20.03 điểm 】

Lại có 10 điểm?!" Tiểu Bát khiếp SỢ.

Kiều Trăn Trăn giọng nói mềm mại, nén cười nhìn theo Trì Thâm trở về chỗ ngồi, lúc này mới cùng Tiểu Bát nói: “Đều đổi cho hắn thành thọ mệnh đi.”

"……Toàn bộ?" Tiểu Bát chần chờ.

Kiều Trăn Trăn lên tiếng. Cô một lần nữa sống dại, vốn dĩ chính là vì anh.

“Không bằng trước tiên cứ đổi 1 tháng đã, giữ lại 10 điểm thi thoảng dùng.” Tiểu Bát kiến nghị.

Kiều Trăn Trăn thật sự không thể tưởng tưởng được tạm dừng thời gian có thể giúp ích cáu gì, nhưng giá trị hảo cảm nếu không hết thời hạn sớm hay muộn gì đều dùng ở trên người Trì Thâm, cho nên cô không chút nào do dự liền đáp ứng luôn.

“Đổi thành công! Còn thừa 10.03 điểm hảo cảm!” Tiểu Bát thông báo.

Kiều Trăn Trăn ừ một tiếng: “Cái này 0.03 cũng quá ít đi, mi không phải nói có thể đổi cái khác sao?"

" Quá ít, nếu ngài có ý định đổi thành vé số thì cũng chỉ có thể thẳng hai khối tiền thôi” âm thanh Tiểu Bát máy móc khô cứng trả lời.

Kiều Trăn Trăn châm chước một lát: “Có thể sử dụng để làm sạch quần áo không?"

“A?” Tiểu Bát không thể hiểu rõ cô ý nghĩ.

Kiều Trăn Trăn rũ mắt: “Trì Thâm quần áo bị đám chó đẻ Tiền Du làm bẩn rồi.”

“Có thể làm sạch.” Tiểu Bát trả lời xong, độ hảo cảm cũng chỉ còn lại 10 điểm. Kiều Trăn Trăn lặng lẽ quay đầu lại nhìn, vết bẩn trên quần áo Trì Thâm đã đỡ đi rất nhiều, tuy rằng không hoàn toàn sạch sẽ, như vậy cũng có thể miễn cưỡng nhìn được.

"0.03 hảo cảm chỉ có thể làm sạch được như thế.” Tiểu Bát giải thích.

Kiều Trăn Trăn lên tiếng, nhìn đến chủ nhiệm lớp lúc sau tiền vào lớp, ngồi thẳng đồng thời lại trở nên đau đầu.

Cô ba năm cấp ba cũng chưa học tập bao giờ, hơn nữa đã mười năm không tiếp xúc với sách giáo khoa, hiện tại nghe thầy cô giảng bài, cùng với nghe sách cổ không có gì khác nhau.

Trên bục chủ nhiệm lớp miệng lưỡi lưu loát, dưới bục cô đầu óc choáng váng, não phình lên, nghe xong hơn nửa tiết đã hoàn toàn từ bỏ, ở trong đầu hỏi Tiểu Bát: "bao nhiêu hảo cảm có thể làm cho ta thông minh lên một chút?”

" Ngài phải làm giải phẫu não sao?" Tiểu Bát nghiêm túc dò hỏi. 

Kiều Trăn Trăn: “......” Nói chuyện phiếm kết thúc.

Cô tiếp tục nhàm chán phát ngốc mà nhìn thầy, nghĩ đến cái gì, sau đó trở nên tỉnh táo, khẽ tìm móc ra một chiếc gương nhỏ, sau đó bất thình lình, nâng sách giáo khoa che đậy đột nhiên giơ lên.

Mặt Trì Thâm bỗng nhiên xuất hiện ở trong gương, đột nhiên không kịp phòng ngừa mà thông qua gương cùng cô nhìn nhau

Kiều Trăn Trăn: haha, bắt được rồi nha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play