Nhưng lúc này Trịnh Thanh Di lại không thèm để ý đến những lời độc địa của hẳn, cô đang suy nghĩ nên làm gì bây giờ. Hay là dứt khoát “đạp đổ cái vò mè” này đi, cô cũng không tin không còn ai có thể trị được cái bên biến thái này.
Nhưng nếu làm lớn chuyện này thì cô được lợi gì chứ? Làm hắn bị đuổi học, làm hắn phải rời khỏi nơi này, nhưng nếu thật sự chọc tức hắn, lỡ hẳn trả thù biến thái hơn nữa thì sao? Vốn dĩ hẳn chính là một con chó điên không phải sao?
“Thực xin lỗi, không thể làm cho cậu vừa lòng.” Cô nhỏ giọng nói, mơ hồ còn lộ ra sự tự trách vì không thể lấy lòng người, “Nhưng mà thật sự mình đã học rất lâu, mình cảm thấy bài nhảy này rất đáng yêu, ai cũng muốn trở nên dễ thương trước mắt người mình thích mà, chỉ là mình lại không biết cậu không thích.” Cô cắn môi vẻ mặt ủy khuất, ngước nhìn hắn.
Phải làm sao bây giờ, động phải tên chó điên này tuyệt đối không có kết cục tốt a. Nhìn tên nam sinh vừa nãy là biết. Thế mà cô còn nhảy cái điệu nhảy não tàn đó, hình như làm tâm trạng của hắn càng không tốt, cô sẽ không bị hắn trói vào cây cột rồi ném phi tiêu vào mặt thành cái sàng chứ?
Cái này đúng là “thông minh quá bị thông minh hại".
Cái tên biến thái này, cô tột cùng đã rước phải vận xui gì mới đụng phải hắn.
Chó điên xoay người ngồi vào ghế, hắn nhìn về phía cô, mặt mày vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng khi nhìn vào đôi mắt đỏ hoe kia của cô, lông mày hắn hơi nhíu lại một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT