Đợi mọi người rời đi hết, Sói Lớn mới quay sang nhìn Chó Lớn, đứng dậy bước tới. Nghe tiếng bước chân, Chó Lớn liền đặt sách xuống.
“Đi nghỉ chút đi.” Hắn đặt tay lên vai cậu, ra hiệu cho cậu đứng dậy.
Tối hôm đó bọn họ chẳng làm gì cả, Chó Lớn vẫn tiếp tục ôn bài. Chỉ còn lại một ngày nữa thôi, dù lượng kiến thức cần xem không nhiều, nhưng cậu vẫn cảm thấy hơi căng thẳng.
Sau hành động bất ngờ của Sói Lớn lần này, Chó Lớn phát hiện ra rất nhiều người đều đối xử với cậu rất khách sáo, đặc biệt là mấy tên đàn em trong câu lạc bộ, ai cũng cười tươi rói và cung kính gọi cậu là “anh Chó”.
Chó Lớn chưa từng nghe ai gọi mình như vậy, nhất thời ngớ người ra, trừng mắt nhìn tên nhóc có chỏm tóc vàng trên đầu, khiến cậu ta run lên vì sợ.
“Anh Chó, có... có gì không đúng sao ạ?”
Tên tóc vàng cẩn thận nhìn cậu, lúc này Chó Lớn mới phản ứng lại, vội vàng nói: “Không, cậu cứ làm việc đi, tôi về trước đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT