Trần Phong Thu muốn nói rằng Cố Tranh tốt như vậy cũng không nhìn trúng chị đâu, nhưng khi anh ta nghĩ đến chuyện chị gái mình bị điên, nghe không hiểu tiếng người, cho nên nói gì với Trần Ngọc cũng uổng công, đừng lãng phí miệng lưỡi làm gì, nếu Trần Ngọc chịu nghe lời anh ta nói thì đã không bị điên.
"Hôm nay em bị thương vì chị đó, chị đến chuồng gà xem thử gà mái đã đẻ trứng chưa, luộc một quả trứng cho em bồi bổ.”
“Mẹ đã cất trứng gà từ lâu rồi, mẹ trông chùng kỹ như vậy, bà ấy biết frong nhà có bao nhiêu quả trứng, chị không dám lấy trứng gà của mẹ đâu, lát nữa không bị mắng mới là lạ, bây giờ cha mẹ đang bực mình chị, chị không thể làm chuyện rủi ro như vậy được đâu. Hay là em đi lấy trứng gà rồi chị luộc cho em ăn, không có trứng gà thì chị lấy gì mà luộc cho em đây?” Trần Ngọc nói.
“Em biết chị có cách, chị luộc một quả trứng cho em ăn đi, em sẽ nói cho chị biết một bí mật liên quan đến chuyện kết hôn của chị, em cam đoan sẽ không ăn miễn phí trứng gà của chị, chuyện này chị không lỗ đâu.”
Trần Ngọc nghiến răng nghiến lợi, nửa tin nửa ngờ mà nói: “Thật hay giả vậy? Em không lừa chị đó chứ?”
“Ai lừa người khác thì là cháu trai.”
Thấy Trần Phong Thu chắc chắn như vậy, Trần Ngọc quay người lấy quả trứng gà cô ta giấu dưới gầm giường ra, thậm chí cô ta còn không nỡ ăn nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT