Bạch Đào về nhà thì đổ hạt óc chó trong sọt xuống sân, bảo Cố Tranh bóc lớp vỏ bên ngoài.
Cô lấy một chiếc ghế nhỏ ngồi ngoài sân nhặt rau bí.
Cố Tranh cũng đang suy nghĩ gì đó, nói: “Đào Tử, em có đồng ý lên huyện ở không? Phúc lợi đãi ngộ của công ty vận tải rất tốt, còn có thể xin cấp nhà ở.”
Bạch Đào nghe vậy thì cho rằng đây là chuyện tốt, sao không nói sớm hơn, cô rất bằng lòng lên huyện ở, sau này cô đến chợ đen bán đồ cũng không phải tới lui nữa, cũng tiện hơn.
“Có thể xin được thì anh xin trước đi, xem thử đến lúc nào mới xin được, nhà ở trên huyện chắc chắn không nhiều lắm đâu, chưa kể sau khi nộp đơn xin được còn phải dọn dẹp nữa, cũng không thể nào chuyển vào ở trong thời gian ngắn, nếu như nhanh thì năm nay có thể xin được nhà, có lẽ đầu năm sau chúng ta có thể dọn vào ở được rồi.”
“Được rồi, vậy thì lần này anh trở về đơn vị sẽ làm đơn xin cấp nhà.” Cố Tranh nói.
“Được.” Bạch Đào định đến lúc đó sẽ nói cho anh biết chuyện cô bán đồ ở chợ đen. Dù anh có đồng ý hay không thì cô vẫn phải làm việc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT