Trong lòng Triệu Tử Vân khó chịu, đúng là hay họ quá, làm cái gì cũng không thương lượng trước
với người nhà một tiếng
Cô gắp sợi khoai tây Hòa Nhi làm rớt trên bàn lên ăn, không nói chuyện, hai ba miếng đem phần cơm của mình ăn xong, lại nhìn chăm chú vào Hòa Nhi hỏi: “Con ăn không nổi hả?”
Hòa Nhi chậm rãi gật đầu, thật ra cô bé mới ăn cơm xong không lâu, dọc đường đi còn ăn không ít
bánh quy nhỏ, vốn dĩ không đói bụng.
Phương Hải nghĩ thầm, thật là, kén ăn thì coi như bỏ qua, bây giờ cơm cũng không chịu ăn, đúng là
trẻ con chưa trải qua cuộc sống cực khổ, cần phải dạy dỗ lại.
Anh có chút nghiêm túc nói: “Trong chén có bao nhiêu thì phải ăn bấy nhiêu.”
Triệu Tử Vân nhíu mày nói: “Ăn không nổi thì thôi, để đó em ăn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT