Trước sân của một căn nhà nhỏ có hai bóng người đã đứng đó từ lúc nào. Một người là Hans Levired và người còn lại là Kagon Levired, hai cha con họ đang tập luyện kiếm thuật.
-Chú ý vào! Hans!
-Vâng!
Kagon vung thanh kiếm trên tay nhanh đến mức chỉ còn nghe được tiếng rít gió.
-Hự..... Ahhhh!
Hans đã đỡ được nhát kiếm đó rồi cậu ta phản đòn bằng một đòn kiếm kĩ trung cấp, nhưng:
-Chậm quá đấy con trai!
Kagon tung ra một đòn chém cực nhanh vào mạn sườn bên phải của Hans.
-Hự...ự...ự...ự!!
Hans bị đánh trúng và văng ra, nhưng cậu ấy đã giảm lực bằng chuôi kiếm nên vẫn trụ được.
-Khá lắm! Con đã tiến bộ hơn nhiều rồi
-Cảm ơn cha.
Trận đấu tập vừa kết thúc cũng là lúc mà cánh của mở ra.
-Bữa sáng đã xong rồi, vào ăn đi cho nóng.
Sau bữa sáng Kagon đã nói chuyện riêng với Layla về Hans.
-Anh nghĩ chúng ta nên kiếm cho thằng bé một thầy dạy kiếm.
-Em cũng nghĩ thế, nhưng mà chúng ta không đủ khả năng để chi trả.
Layla vừa dứt lời thì Kagon đã lấy ra một tờ giấy.
-Em không cần phải lo đâu, vì anh đã nhận được một nhiệm vụ.
Tờ giấy mà Kagon đang cầm nội dung của nó đại loại là một yêu cầu hỗ trợ cho việc hộ tống một nhân vật lớn, vấn đề không phải là nội dung nhiệm vụ mà là thù lao được chi trả khi hoàn thành nhiệm vụ, cái giá đó cao một cách lố bịch. Thường thì những nhiệm vụ với cái giá đó sẽ liên quan đến việc săn ma thú, rồng, các băng cướp hoặc tội phạm truy nã.
-Với nhiệm vụ này anh có thể đủ tiền để thuê cho Hans một giáo viên hay là đưa cả gia đình ta sến thủ đô sống.
Kagon tự tin khi nói như thế.
-Anh phải đi chuẩn bị đây, hai ngày nữa là xuất phát rồi. Em trông chừng Hans nhé.
Nói xong anh ta rời khỏi nhà, bước chân nhanh nhẹn hướng về phía thị trấn.
-Thật là, vừa nói xong một cái là bỏ đi liền.
Layla nói thế trong khi vẫn đang ngồi trên ghế. Về phía Hans, cậu bé vẫn chăm chỉ đọc sách và thực nghiệm cách sử dụng ma thuật, Hans đã chọn một căn nhà hoang gần bìa rừng làm nơi luyện tập bí mật của mình.
-Hỡi Hỏa Binh dũng mãnh, kiên cường người chiến binh với cây thương nhuốm đầy máu địch, ta ở đây để làm sống dậy hình ảnh đó một lần nữa. Hỏa thánh thương!!
Câu niệm chú vừa dứt liền có hai cây thương bằng lửa bay vút về phía một cái cây gần đó, tiếng nổ uy lực vang lên đủ để thấy được sức mạnh của ma thuật đó là như thế nào.
-Mình làm được rồi! Mình đã thành công rồi! Mình đã sử dụng được ma thuật tấn công bậc 4 đầu tiên Hỏa Thánh thương, không thể tin được.
Cậu bé đang rất vui mừng vì vừa sử dụng được ma thuật bậc 4 khi chủ vừa tròn 5 tuổi, một thành tích đáng kinh ngạc mà chưa từng thấy ở bất cứ ai.
-Ma lực của mình cạn rồi, chắc mình nên về nhà thôi.
Cậu bé vừa đi vừa ngâm nga câu hát, cứ thế bóng cậu khuất dần theo hướng về làng. Đây là sự bình yên trước một cơn bão đang chực chờ đổ bộ và đây cũng chính là bước ngoặc mở ra sự khởi đầu cho một huyền thoại.