Lan Sơn Quân thật ra đã không còn nhớ rõ có người nào tên Tô Hành Chu. Đối với nàng, những chuyện đó đã qua mười mấy năm. Khi xe ngựa đi ngang qua bọn họ, nàng kéo rèm lên nhìn ra ngoài, chỉ thấy Úc Thanh Ngô.
Nàng luôn dành một phần cảm tình đặc biệt cho Úc Thanh Ngô. Có lẽ không hẳn là dành cho con người chàng, mà là dành cho chàng thiếu niên sống động “Úc Thanh Ngô" từ Hoài Lăng trên trang giấy.
Nàng luôn cảm thấy “chàng” như một “ người bạn tâm giao”.
Nàng đại khái đoán được tòa nhà giam giữ mình khi đó là của Úc Thanh Ngô. Năm đó sau khi chàng bị đưa vào ngục, tổ trạch của chàng có lẽ đã bị thanh lý. Căn nhà của một kẻ tội thần như thế, ban đầu không ai dám mua để ở, nên dùng để giam giữ một “tội nhân” như nàng vừa lúc thích hợp.
Trong lúc đầu óc mơ hồ, nàng thường đi khắp nơi trong nhà cầu khấn vong linh của Úc Thanh Ngô, xin chàng cứu mình ra ngoài.
Thời điểm cầu ma quỷ, lời nói càng thêm ngọt ngào.
Ban đầu, nàng hứa hẹn nếu được ra ngoài, nàng nhất định sẽ lo liệu hậu sự cho chàng, cho dù chàng chỉ còn lại một bộ hài cốt nơi bãi tha ma, nàng cũng sẽ tìm thấy để chôn cất, dựng bia. Nàng còn khen ngợi chàng là người thanh khiết, trong sạch, nhất định là bị oan uổng, chỉ cần cứu nàng ra ngoài, nàng sẽ giúp hắn giải oan.
Khi tỉnh táo, nàng lại ôm chặt quyển nhật ký của chàng, cắn chặt răng không nói một lời.
Nàng vẫn rất sợ ma, nàng sợ thực sự có ma.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT