Tô Nguyên hơi nghi ngờ trong lòng, nhưng đối phương là người do Đại ca phái tới nên hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ ấp úng nói: “Nhưng mà... vị đại ca này, lần sau lúc ngươi tìm ta, ngươi có thể không dùng bao tải không...”
“...” Thủy Hầu Tử sửng sốt, sau đó cười toe toét, “Bắt người mà không dùng bao tải thì dùng cái gì? Ta cũng đâu có làm ngươi bị thương...”
“...” Tô Nguyên bĩu môi, một lời khó nói hết.
Bao tải kia đen như mực, còn có mùi kỳ lạ, cũng không biết trước đây được dùng để làm gì nữa...
Thủy Hầu Tử rất thông minh, sau khi thả Tô Nguyên đi thì thương lượng chuyện lừa gạt với Ngô Ưng.
Ngô Ưng tính tình xảo trá, đương nhiên là người giỏi lừa gạt nhất nên sẽ để gã giả làm phú thương, liên hệ bà mối rồi báo tin cho Tô gia.
Kế mẫu của Tô gia nghe tin thì vô cùng mừng rỡ.
Lão địa chủ mua thiếp thất kia chỉ đưa cho bà ta 80 lượng, vị cử nhân kia cũng không chênh lệch lắm, nhưng phú thương qua đường này lại cho không ít. Người ta nói chỉ cần âm thầm nhìn một cái thôi, nếu xem trọng thì sẽ đưa cho 200 lượng bạc.
Nghe vậy, sao bà ta có thể không đồng ý được chứ?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT