“Ai nói ta bỏ chạy chứ?” Diêm Như Ngọc cười lạnh, trở nên vô sỉ.
“Nếu ngươi không bỏ chạy thì bộ đồ ngươi đang mặc là sao? Không ở lại sơn trại mà chạy ra ngoài để làm gì? Cả cái sơn trại này đều biết suy tính của ngươi rồi, còn muốn lừa ai hả?” Nhị đương gia oang oang nói thẳng.
“Đúng là ta đã ra ngoài, nhưng ta có nói là ta muốn bỏ chạy sao? Dù thế nào thì ta cũng là Đại đương gia, ta phải có trách nhiệm với những người ở đây. Cũng chính vì thế, hôm nay ta mới đặc biệt đi lên núi, tìm hiểu một chút về tình hình xung quanh trại Diêm Ma của chúng ta, tiện thể xem xem có thể gặp được một, hai con hổ để rèn luyện sự gan dạ hay không. Sao? Ta làm vậy là sai sao?” Diêm Như Ngọc nghiêm túc giải thích, trông có vẻ hoàn toàn vô tội.
Nhị đương gia đen mặt, nét mặt dữ tợn run run.
Nói hươu nói vượn, đây đúng là trợn mắt nói láo mà!
“Hai vị đương gia, ta thật lòng muốn tiến bộ hơn một chút, không ngại nguy hiểm mà lên núi rèn luyện bản thân, sao vẫn bị mọi người hiểu lầm vậy? Ồ, ta biết rồi, nhất định là có tiểu nhân nói xấu sau lưng ta.” Diêm Như Ngọc liếc mắt ám chỉ Nhị đương gia và nữ nhi của ông ta, sau đó vô cùng đau lòng nói: "Này, Nhị đương gia, cha ta tin tưởng ông như vậy, hôm nay ông chẳng những không biết cùng ta nghĩ cách chấn hưng sơn trại, ngược lại còn muốn gây xung đột nội bộ... Thật sự khiến ta đau lòng mà... Cha ơi, sao người lại ra đi sớm như vậy chứ..."
Diêm Như Ngọc đột nhiên khóc nấc thành tiếng.
Mặc dù tỏ ra hết sức chân thành nhưng nàng lại chẳng rơi lấy một giọt nước mắt nào, hơn nữa, dáng vẻ đó thật sự hơi ngứa đòn nên đã lập tức chọc giận Nhị đương gia.(App T-Y-T)
Xung đột nội bộ? Ông ta đang gây ra xung đột nội bộ sao? Rõ ràng là Đại đương gia nàng không đáng tin mà!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play