Giờ phút này, Chung Hàn hoàn toàn chịu phục Diêm Như Ngọc.
Không ngờ Đại đương gia đưa người đến nhanh như vậy. Hơn nữa, hắn chỉ thiếu kinh nghiệm mà thôi, nhưng năng lực nhận biết trình độ của đại phu vẫn có. Vừa nhìn đã biết hai người này kinh nghiệm phong phú, ắt hẳn là danh y.
“Cô, cô nương kia không hề nói như vậy...” Từ đại phu ngây người.
“Cô nương? Ông nói tới người có diện mạo vô cùng xinh đẹp, mười lăm, mười sáu tuổi, trên tai có một nốt ruồi son sao?” Chung Hàn rất tò mò về những gì Đại đương gia đã nói với hai người này.
Khóe miệng của Từ đại phu giật giật. Tuy ánh trăng đêm qua đủ sáng để nhìn đường nhưng dù sao cũng đã hơn nửa đêm, làm sao ông ấy có thể nhìn thấy rõ có nốt ruồi son hay không?
“Ta không biết người này. Ta chỉ biết nàng bị chủ nhân sơn trại các ngươi cướp về làm áp trại phu nhân, còn nói người nằm trên giường này là cha nàng...” Từ đại phu trông hơi đáng thương.
Chung Hàn nghe vậy thì lập tức vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play