Lần này chủ yếu chọn trẻ con dưới tám tuổi vì trẻ con tuổi này tâm tư đơn thuần. Đương nhiên, ngoại trừ vẻ ngoài đáng yêu thì quan trọng hơn là phải chọn đứa trẻ có nhân phẩm tốt, tính cách tốt, nếu khiến người ta đau lòng thì càng được ưu tiên lựa chọn.
Toàn sơn trại có khoảng bảy mươi đứa trẻ không quá mười hai tuổi, dưới tám tuổi càng ít hơn nên rất nhanh đã chọn được hai đứa.
Một nam một nữ, sau khi dặn dò một phen, chờ đến khi trời sáng rõ thì lập tức đưa đến chỗ Từ đại phu.
“Này, đây là ý gì?” Từ đại phu ngơ ngác. Không phải mình bị bắt tới để chữa bệnh sao? Sao còn đưa trẻ con đến? Trông hai đứa trẻ này chỉ mới năm, sáu tuổi, đôi mắt long lanh vô tội. Đám thổ phỉ này thật sự không phải con người, ngay cả bọn trẻ cũng không buông tha!
Còn Tề đại phu lại càng căng thẳng hơn. Ông ta và Từ đại phu khác nhau, ông ta bị trói tới đây, đến bây giờ vẫn chưa kịp hồi thần lại nữa.
“Đại đương gia của bọn ta nghe nói Từ đại phu ông không con không cháu, thật sự đáng thương nên đưa hai đứa nhỏ đến cho ông, xem như tạ lễ vì ông đã giúp chúng ta trị bệnh cứu người. Đương nhiên, nếu ông không muốn cũng được, bọn ta sẽ đưa người đi, đảm bảo không làm bẩn mắt Từ đại phu.” A Phượng nhận lệnh của Diêm Như Ngọc của Vạn Thiết Dũng, ra vẻ hung hãn nói.
Hai vị đại phu nghe xong đều không nhịn được mà chửi thầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT