Trình Nghiêu không có nhân duyên tốt ở kinh thành. Trong đám con cháu nhà giàu ở kinh thành, phàm là người thích ra ngoài lang thang chơi đùa thì không có mấy ai chưa từng bị hắn dẫn người đến đánh.
Hơn nữa, nay đã khác xưa, lão gia tử Trình gia đã cáo lão hồi hương, không còn thường xuyên cằn nhằn bên tai Hoàng thượng nên sức ảnh hưởng cũng không còn mạnh như trước đây.
Đám công tử đi theo Trình Nghiêu trước đây đều tỏ vẻ đã bỏ gian tà mà theo chính nghĩa.
Vì vậy, nghe thấy lời này của Trình Nghiêu, lập tức có người cười nhạo: “Trình thiếu gia, không phải trước đây ngươi luôn không sợ trời không sợ đất sao? Sao bây giờ nhìn thấy tên thổ phỉ này lại nhát gan thế?”
“Sao Trình thiếu gia lại biết sợ được? Nhất định là đang tìm cách để lát nữa vừa ra tay đã khiến mọi người ngạc nhiên, bắt tên thổ phỉ này về nhà làm tức phụ nhi!”
“Mấy năm trước, Trình thiếu gia đã xem thường các quý nữ hào môn, còn nói rằng những nữ tử hiền lương đó đều bị dạy dỗ thành khúc gỗ, chỉ biết giúp đỡ trượng phu, dạy dỗ con cái, không hề thú vị chút nào, còn nói người ta đánh mất bản tính, còn không bằng dân nữ bình thường! Đến nay lời nói đó vẫn còn văng vẳng bên tai! Chắc hẳn là lúc này, Trình thiếu gia đã quyết định không phải ác phụ này thì không cưới nhỉ!?” Lại có người thấp giọng lên tiếng.
Mí mắt của Trình Nghiêu giật giật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT