Bây giờ, lời nói của Diêm Như Ngọc đã có sức nặng hơn trước rất nhiều, ngay cả Lương bá cũng không tiện xen vào. Vì vậy, ông ấy lập tức gật đầu, ra ngoài phái người xuống núi nghe ngóng.
Lương bá cũng không ngốc, dù sao thì ban đầu cũng chỉ cần nghe ngóng tin tức nên tất cả những người được phái đi đều là nữ nhân. Nữ nhân không gây chú ý, có thể lang thang khắp các thôn trấn như thể đến thăm họ hàng ở đó, cũng có thể trò chuyện với những nữ nhân trong thôn lúc rảnh rỗi không có việc gì làm.
Chưa tới ba ngày, Diêm Như Ngọc đã nhận được một đống tin tức.
Những thôn trấn gần đây có không ít đại phu, hầu hết là những nam nhân trung niên khoảng bốn, năm mươi tuổi, nổi tiếng nhất có ba người.
Trong ba người này, có một người gia đình giàu có, thu phí chữa bệnh rất cao, con cháu đầy cả sảnh đường, đồ đệ cũng rất đông. Hai người còn lại, một người nghèo xác nghèo xơ đến cả thê tử cũng không có, thường tặng thuốc cho mọi người, nổi tiếng tốt bụng và một người có gia cảnh tầm trung, gia đình bình thường không có gì đặc biệt.
“Gọi Nhị đương gia tiền nhiệm đến đây.” Diêm Như Ngọc xem xong thì nói với Thú Nhi.
Thú Nhi lập tức đáp lời. Một lúc sau, Vạn Thiết Dũng bước vào cửa với khuôn mặt không mấy vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT