Chu Vượng vừa nhìn thấy Diêm Như Ngọc, ánh mắt lập tức sáng lấp lánh như thấy Thần Tài đến và nở nụ cười nịnh nọt.
“Đại đương gia đúng là kỳ tài bẩm sinh! Lần này tiểu nhân xuống núi, trừ thời gian đi lại và mua đồ thì đã kiếm được một ngàn lượng bạc chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại! Không chỉ như vậy, tiểu nhân còn tiện thể mua một ít lương thực. Nhiêu đây đã đủ cho sơn trại chúng ta ăn trong mấy tháng rồi!” Chu Vượng kích động nói.
“Cái gì? Một ngàn lượng bạc sao?” Vạn Thiết Dũng suýt nữa đã nhảy dựng lên.
Phải biết rằng, tuy trại Diêm Ma của bọn họ làm ăn không cần vốn nhưng không phải lần xuống núi nào cũng kiếm được tiền. Chỉ khi vận may cực tốt, gặp được thương nhân lớn mới có thể kiếm được gần ngàn lượng. Chuyện như vậy vô cùng hiếm gặp, khó khăn lắm mới có một lần trong năm mà thôi.
Hơn nữa, việc cướp bóc này cũng giống như cắt hẹ*, gặp phải thương nhân thì cướp một ít phí đi đường là được, trừ phi gặp phải người cực kỳ không hiểu chuyện mới vét sạch của cải của bọn họ mà thôi.
*Hẹ có khả năng chịu lạnh, không dễ chết, có thể mọc lại sau khi bị cắt
Làm vậy để tránh việc sau này không có thương nhân nào đi qua khiến người trong sơn trại phải hít không khí mà sống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT