Thật ra, nhóm bách tính đã dự tính trước kết quả tồi tệ nhất rồi.
Ân nhân là thổ phỉ, lại là một nữ tử, chắc hẳn là áp trại phu nhân. Không ngờ nàng lại là Đại đương gia!
Hơn nữa, bọn họ cho rằng sơn trại thổ phỉ nhất định sẽ chướng khí mù mịt, nhưng đến khi vào mới biết nơi đây khác hẳn những gì mình đã nghĩ!
Hình như phòng ốc trong trại đã được tu sửa, thoang thoảng mùi gỗ. Cứ mười hộ lại có một cái giếng, trăm hộ nằm cùng một dãy. Có rất nhiều người bình thường giống như bọn họ phụ trách khâu vá, đào quặng, rèn đúc, ngoài ra còn có một số phụ nhân trồng rau dưa. Thậm chí, sân sau của mỗi căn nhà đều nuôi không ít gia súc. Gần như toàn bộ trẻ con đều vô cùng chăm chỉ, cắt rau cho heo ăn, nuôi gà, chăn ngỗng...
Cuộc sống này còn giản dị hơn cả sinh hoạt của những gia đình nông dân mà bọn họ từng gặp.
“Vì sao sơn trại lớn như thế lại ít người quá vậy?” Hai ngày sau, có người hỏi.
“Do các ngươi mới đến nên không biết thôi. Mấy ngày trước, Vạn thủ lĩnh đã đưa các đội trưởng xuống núi rồi. Chắc hẳn bọn họ sẽ dãi nắng dầm sương ngoài trời mấy tháng lận đấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT