Mọi người đều không ngốc. Diêm Như Ngọc đã nói đến đây thì tất cả đều hiểu ra.
“Chẳng lẽ số ngựa đó là ngựa bị bệnh sao?” Lão Chu cảm thán một tiếng, “Ta nghe nói quân giặc từng cố ý để ngựa bệnh lẫn vào ngựa tốt rồi diễn trò để binh lính gác cổng quan bắt chúng, như thế thì có thể chuyển ngựa bệnh vào quân doanh của nước Thiên Võ...”
“Nhưng đó là chuyện của rất nhiều năm trước rồi. Năm đó vì ngựa bệnh mà nước Thiên Võ tổn thất không ít. Đã nhiều năm chưa từng nghe đến chuyện tương tự như vậy. Chắc hẳn binh lính gác cổng quan đã học được bài học này rồi, nhất định sẽ kiểm tra kỹ càng đám ngựa bắt được...” Lão Chu nói tiếp.
Diêm Như Ngọc nghe xong thì nghiến răng nghiến lợi.
Đồ khốn nạn dám chơi xỏ nàng!
Lúc ấy, nàng đã cảm thấy không đúng rồi, nhưng lại không thể quay về tìm người nọ tính sổ bởi vì bên cạnh nàng còn rất nhiều bách tính cần đưa về. Hơn nữa, chuyện bản thân mình háo hức đưa gián điệp đến mà đổi lại được nhiều ngựa có vấn đề như vậy thật quá mất mặt.
Nàng cũng cần thể diện chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play