Tiếc rằng không có nhiều hạt giống đậu phộng lắm, mà mảnh đất này cũng khá cằn cỗi nên dự tính chỉ thu được khoảng 300 đến 400 cân đậu phộng mỗi mẫu đất. May mà thân cây đậu phộng cũng là thứ tốt, một mẫu đất cũng có thể cho nhiều thân như vậy, dùng để cho gia súc ăn cũng không tệ, có thể tiết kiệm rất nhiều lương thực.
Mức độ quan tâm của Diêm Như Ngọc đối với đậu phộng vượt xa tưởng tượng của các huynh đệ trong sơn trại.
Ngoại trừ những người nhận nhiệm vụ gieo trồng thì toàn bộ những người khác đều không được tới gần mười mẫu đất đó. Tuy mọi người rất tò mò nhưng không ai dám không nghe lời Diêm Như Ngọc.
Ai cũng biết Đại đương gia thích nhất là treo người lên cổng trại để thị chúng. Đôi khi, trước cổng trại, người và cờ bay phấp phới, nhìn cực kỳ đau mắt.
Đáng sợ nhất chính là bây giờ ở cổng trại được đặt rất nhiều cọc gỗ dùng để treo người lên. Chúng nằm sừng sững ở đó khiến các huynh đệ đi ngang qua hàng ngày cũng cảm thấy da đầu tê dại.
“Đại đương gia, đây là giá lương thực năm nay.” Sau khi trồng xong đậu phộng, lão Chu nhìn mảnh đất đó mà thấy tiếc trong lòng.
Nếu đều là ruộng tốt thì sơn trại bọn họ đâu cần phải mua lương thực bên ngoài nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play