Nhớ tới kết cục bi thảm của sơn trại Hung Nha, mọi người đều hơi lo lắng.
Hiện giờ, các huynh đệ của sơn trại Hung Nha vẫn đang bị nhốt lại, chưa được thả ra. Tuy sau này bọn họ cũng sẽ trở thành người của sơn trại Diêm Ma, nhưng quá khứ chân thật vẫn đáng để tham khảo.
“Tiền mà Đại đương gia của chúng ta vất vả kiếm được cứ phải đưa ra như thế sao? Đã hai lần chưa đút lót, 500 lượng nhất định không đủ, ít nhất cũng phải 1.000 lượng. Số tiền này đủ để chúng ta mua bao nhiêu thứ tốt chứ? Hơn nữa, bây giờ chỗ nào trong sơn trại cũng cần đến tiền. Tuy trên núi đầy đá và gỗ nhưng vẫn còn rất nhiều thứ phải xuống núi mua... Chưa hết, đến đầu xuân sang năm, Đại đương gia còn muốn tiểu nhân đi mua ít gia súc nữa đấy! 1.000 lượng bạc mua được bao nhiêu dê, bò, gà, vịt?” Lão Chu tưởng tượng đến cảnh bạc trắng bay đến tay người khác thì trong lòng cực kỳ khó chịu.
Chỉ có ít ỏi vài người biết chuyện về rạp hát, chẳng hạn như hai vị đội trưởng, sư gia, lão Chu và Lương bá.
Chỉ những ai chịu sự quản lý trực tiếp của Diêm Như Ngọc mới được phép biết chuyện bí mật như vậy.
Thậm chí là hiện giờ không có ai trong sơn trại biết đến cửa hàng đồ ăn vặt. Mọi người cứ nghĩ đã bán công thức cho người ta rồi, còn mấy người Tang chưởng quầy xuống núi để nghe ngóng tin tức mà thôi.
Cũng chính vì như thế nên những người khác mới cảm thấy phải tiết kiệm tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play