Diêm Như Ngọc lập tức mỉm cười, sau đó mở to đôi mắt trong suốt, vô cùng chân thành nói: “Công tử biết Thất Tinh Viên sao?”
“Đương nhiên, bổn... ta vừa mới đi từ đó ra.” Trình Nghiêu mang tâm trạng phức tạp gật đầu, “Cô nương là... người nào trong Thất Tinh Viên?”
“Chủ rạp hát là họ hàng xa của ta.” Diêm Như Ngọc thuận miệng bịa chuyện. Nàng đột nhiên cau mày, nói tiếp: “Tiểu nữ đã mất cha nương từ nhỏ, ít nhiều cũng nhờ có chủ rạp hát chiếu cố nên mới có ngày hôm nay. Hiện giờ kinh doanh không dễ, thành Tế Dương rộng lớn này có vô số rạp hát, còn có một Bắc Đẩu Viên cạnh tranh với thúc thúc của ta. Đúng là...”
“Công tử phải ủng hộ Thất Tinh Viên nhiều hơn đấy nhé. Tiểu nữ xin cảm tạ ngài trước.” Diêm Như Ngọc bồi thêm một câu.
Đồ ngốc có tiền nhà ngươi nhớ phải đến chiếu cố việc làm ăn của bổn đương gia nhiều hơn đấy nhé.
Trình Nghiêu ngẩn người.
Đã mất cha nương từ nhỏ? Đến nương nhờ họ hàng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT