Mặc dù trước đây rất nhiều người trong sơn trại đều là lương dân nhưng hiện nay đã trở thành thổ phỉ thì đương nhiên cũng phải có dáng vẻ của thổ phỉ.
Diêm Như Ngọc hơi câm nín, thổ phỉ còn dám làm mà lại sợ mất mặt.
“Trong sơn trại còn bao nhiêu tiền bạc và lương thực?” Diêm Như Ngọc nhíu mày.
“Ta gọi người quản lý kho đến hỏi nhé?” Lương bá vội vàng hỏi.
Diêm Như Ngọc gật đầu.
Không bao lâu sau, người này đã tới. Ông ta tên Chu Vượng, là một trong những người quan trọng của trại Diêm Ma, tuổi ngoài bốn mươi, để ria mép, có đôi mắt chuột tinh tường, dáng người mập mạp, bước đi chữ bát (八) , trông như một ông lão giàu có.
“Đại đương gia gọi ta sao?” Nhìn thấy Diêm Như Ngọc, ông ta lập tức nở nụ cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT