Các huynh đệ thấy Trình Nghiêu hoảng loạn như thế thì hết sức vui vẻ.
“Đã vào đông, trong núi không còn nhiều con mồi như trước nên huynh đệ bọn ta đã lâu chưa được ăn thịt. Tiểu tử ngươi trắng trẻo như vậy, có ai không muốn nếm thử chứ? Nhưng ngươi yên tâm, nồi trong sơn trại của bọn ta là loại to nhất, đảm bảo sau khi ném ngươi vào, một giọt nước cũng không tràn ra ngoài. Bọn ta cũng sẽ trân trọng nước hầm từ xương của ngươi, nhất định sẽ không lãng phí một giọt nào đâu.” Thủy Hầu Tử nhanh nhạy nhất, vừa nghe thấy Diêm Như Ngọc nói đùa thì lập tức phối hợp diễn xuất với nàng.
Trình Nghiêu bị bịt mắt, chỉ nghe tiếng chứ không nhìn thấy được gì nên càng cảm thấy những người này đáng sợ hơn.
“Lão tử từng ăn đầu heo rồi, đúng là thơm ngon...” Vạn Thiết Dũng cũng cười ha hả nói.
Nhưng ông ta vừa dứt lời, Trình Nghiêu lập tức ngất xỉu.
Diêm Như Ngọc liếc Vạn Thiết Dũng một cái. Quả nhiên vẫn là Vạn Thiết Dũng đáng sợ nhất trong số các huynh đệ.
“Tiểu tử này đúng là nhát như cáy. Cho dù nấu hắn lên đưa cho lão tử ăn thì lão tử còn chê thịt hắn tanh đấy!” Vạn Thiết Dũng hừ một tiếng rồi quay sang nhìn chằm chằm Diêm Như Ngọc, “Đại đương gia, tiểu tử này trắng trẻo, không có chỗ thịt nào rắn chắc, lại xuất thân từ gia đình giàu có, nhất định không thể giữ lại trong sơn trại chúng ta được. Chẳng lẽ ngươi đưa hắn về để kiếm tiền chuộc sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT