Vạn Thiết Dũng dẫn người trói toàn bộ thổ phỉ của sơn trại Hung Nha lại. Trước khi bắt cóc tống tiền, mọi người đương nhiên không quên lục soát trên người bọn họ nhưng tiếc rằng không lục soát ra được thứ gì đáng tiền. Sơn trại Hung Nha cũng giống sơn trại Diêm Ma, lo ăn lo uống, nhưng hầu hết huynh đệ đều không có ngân lượng trong người.
Chỉ có gã chột cầm đầu kia là có mấy lượng bạc vụn trong ngực.
Nhưng bạc không quan trọng, quan trọng là đàn ngựa và số binh khí mà bọn họ mang theo.
“Nơi này không nên ở lại lâu. Đưa người và vật về núi trước rồi hẵng tính tiếp!” Diêm Như Ngọc liếc mắt nhìn vị thiếu gia trốn bên dưới xe ngựa, nói.
Vạn Thiết Dũng lập tức gật đầu.
Nhờ có Diêm Như Ngọc “đột phát thần lực” nên thương vong của sơn trại Diêm Ma cực kỳ ít, chỉ có hai người chết, năm người bị thương nặng và mười lăm người bị thương nhẹ. Con số này hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi. Bởi vì bên phía sơn trại Hung Nha có hơn một trăm ba mươi người, ngoại trừ một bộ phận bị trúng tên nên bị thương lúc đầu thì vẫn còn không ít người. Hiện giờ, ngoại trừ những kẻ đã chết thì toàn bộ đều đã bị bắt.
Tù binh còn sống, tính cả vị Trình Đại thiếu kia, gã sai vặt và hộ vệ của hắn thì có tổng cộng tám mươi người. Thổ phỉ đã chết của sơn trại Hung Nha trông vô cùng thê thảm, bị bỏ lại trên đường. Trong khi đó, hai huynh đệ đã chết của sơn trại Diêm Ma lại được đưa về an táng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play