“Vậy ai nấu cơm?”
Ánh mắt của Khương Dao dừng ở trên người Trình lão thái, Trình lão thái lập tức kinh ngạc.
Giữa trưa bà ta đã bị bắt nấu cháo, đã mất rất nhiều sức lực, hiện tại lại muốn bà ta nấu cơm sao?!
“Ngươi muốn một bà lão như ta đi nấu cơm à? Bà già này thật vất vả mới nuôi lớn các ngươi, hiện tại một đống tuổi rồi mà còn phải hầu hạ các ngươi sao? Bà già này không làm!” Trình lão thái lập tức từ chối nói.
“Bà không làm, vậy thì phải nhịn đói rồi. Nhưng mà, một khi ta bị đói bụng thì tâm trạng liền không tốt……” Khương Dao kéo dài giọng nói, giọng điệu mang theo uy hiếp rõ ràng.
Thái độ của Trình lão thái mềm hơn một chút, tức giận nói: “Thôi, vậy để bà già này đi làm! Đúng là nuôi một đám con cháu bất hiếu mà!”
“Bà nội, để cháu giúp người” Khương Tiểu Hắc cũng chạy vào nhà bếp rồi nhóm lửa giúp Trình lão thái.
“Vẫn là cháu trai này của ta tốt” Trình lão thái nói, còn cố tình liếc mắt nhìn Khương Dao một cái, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.
Khương Dao chỉ coi như là không nghe thấy rồi xoay người rời đi.
Trình lão thái thái đã nhiều năm không làm việc, vo gạo cũng thấy khó khăn, thật vất vả mới nấu xong cơm, chỉ mấy việc này thôi đã khiến bà ta luống cuống tay chân, mồ hôi đầy đầu.
Sau đó còn phải rửa rau, trong nhà không có đồ ăn gì, đều chỉ trồng một ít rau xanh.
Hai ngày trước Khương Dao và Triệu thị náo loạn một trận như vậy, cuối cùng đã quyết định nhà lão đại phụ trách ăn uống của bà ta. Nhưng mà hai ngày trôi qua, gạo đã thấy đáy mà cũng không mua đồ ăn, Triệu thị lại vắt cổ chày ra nước, khiến cho trong lòng bà ta có chút ý kiến.
Chân tay bà ta vụng về mà thái rau, trong miệng hùng hùng hổ hổ mắng Triệu Xuân Nguyệt.
Mắng bà ta keo kiệt, mắng bà ta không biết đi nơi nào lười nhác, còn phải để một bà già như bà ta làm việc……
“Để ta làm cho” Khương Dao nhận lấy dao phay trong tay Trình lão thái.
Trình lão thái trừng mắt nhìn nàng, dường như không nghĩ tới nàng sẽ nảy sinh tấm lòng lương thiện.
“Không phải là ta sợ bà mệt, mà là ta sợ ngươi cắt phải tay mình, đến lúc đó nhà này sẽ không có ai làm việc” Khương Dao nói.
“Đồ bất hiếu!” Trình lão thái hừ một tiếng, chạy tới nhóm lửa, tiếp nhận việc làm trong tay Khương Tiểu Hắc.
Một bữa cơm chiều, người một nhà đều ăn rất thanh đạm.
Sau khi ăn cơm chiều, Khương Dao lấy màn thầu ra cho hai đứa nhỏ ăn thêm.
……
Thật ra là Triệu Xuân Nguyệt đi tìm tỷ tỷ của nhà mẹ đẻ được gả ở cùng thôn, oán giận Khương Dao không hiểu chuyện, đánh đập trưởng bối, ức hiếp người trong nhà như thế nào. Tỷ tỷ của bà ta là Triệu Như Hoa rất kinh ngạc.
“Không phải cháu gái ngươi sợ hãi rụt rè, nhát gan giống như chuột sao? Sao bỗng nhiên lại ghê gớm như vậy?”
“Đúng vậy, hiện tại lá gan nàng lớn rồi, còn động một tý là đánh người, đánh người lại còn vô cùng giỏi, cho nên ta hoài nghi nàng bị quỷ nhập” Triệu Xuân Nguyệt nói: “Tỷ, lúc trước cháu ngoại bị quỷ nhập, còn không phải đã mời đạo trưởng Lăng Tiêu trên núi Thổ Bát tới xem sao? Tỷ bảo tỷ phu lại giúp ta một lần đi?”
“Xuân Nguyệt, dạo này tỷ phu của ngươi rất bận rộn, chờ hắn rảnh rỗi thì ta sẽ bảo hắn đi, ngươi lại nhịn thêm hai ngày nhé”