Theo góc nhìn của Ôn Chỉ Văn thì chẳng qua chỉ là vẫn đề một cái cổng kết nối USB mà thôi, nhưng lúc này lại không được.

Bởi vì máy tính xách tay bây giờ căn bản là không có cổng USB, chứ đừng nói đến mấy loại như thẻ SM, thẻ SD, v. v. Loại sau có lẽ đã được đưa ra thị trường, nhưng vào năm nay thì chắc chắn chưa được ứng dụng rộng khắp.

Lúc này máy ảnh kỹ thuật số sử dụng được rất nhiều loại thẻ nhớ, nhưng Ôn Chỉ Văn lại không quá hiểu biết về những thứ này.

Dù sao muốn cop ảnh chụp vào máy tính, vẫn rất bất tiện.

Vậy nên so sánh mấy điểm như vậy, hầu hết mọi người lại càng thích cầm cuộn phim đi rửa ảnh chụp hơn.

Nhưng Ôn Chỉ Văn ở đời sau đã sớm quen với việc chuyển hết ảnh chụp vào máy tính, cho nên cảm thấy cũng vẫn ổn, không coi là quá phiền toái.

Chiếc máy ảnh kỹ thuật số mà cô nhìn trúng là hàng mới nhất của năm nay.

Điều đặc biệt của chiếc máy ảnh kỹ thuật số này là nó là loại máy ảnh kỹ thuật số đầu tiên kết hợp cả việc chụp ảnh và quay videol

Đừng thấy ở đời sau cái chức năng này đã rất phổ biến, tùy tiện cầm một chiếc điện thoại cũng có thể làm được.

Nhưng lúc này, tuyệt đối là rất tân tiến!

Chỉ là bộ nhớ trong không lớn lắm, nhưng đây cũng là bệnh chung của tất cả máy ảnh kỹ thuật số thời này.

Giống như chiếc máy ảnh kỹ thuật số này, bộ nhớ trong cũng chỉ có 24MB, nếu dựa theo chức năng chụp ảnh của điện thoại ở đời sau, thì chẳng chụp được mấy kiểu ảnh thì đã đầy bộ nhớ trong rồi.

Nhưng độ phân giải của máy ảnh kỹ thuật số thời này cũng thấp, chỉ có 380. 000 độ phân giải, cho nên chụp hai ba trăm bức ảnh, hoặc là quay một đoạn video 5 phút có âm thanh, vẫn không thành vấn đề.

Điểm này, Ôn Chỉ Văn lại cảm thấy máy ảnh kỹ thuật số hơn xa máy ảnh phim.

Bởi vì một cuộn băng phim của máy ảnh phim cũng đã thể chụp hai ba mươi bức ảnh, hơn nữa chụp vào thì cũng tương đương với việc đã dùng rồi, không giống như máy ảnh kỹ thuật số còn có thể xem xét và xóa bỏ, có đôi khi ảnh chụp trong cả một cuộn băng chỉ có thể sử dụng khoảng mấy bức ảnh mà thôi.

Ôn Chỉ Văn quyết định mua chiếc máy ảnh kỹ thuật số này.

Vừa lúc lần này ra ngoài chơi có thể lấy nó chụp vài bức ảnh!

Giá của chiếc máy ảnh kỹ thuật số này cũng rất đắt, tới tận 1500 đô la.

Ôn Chỉ Văn thử đổi qua theo tỉ suất hối đoái, một chiếc máy ảnh này mà sắp bằng chi phí của cả một chuyến đi du lịch Singapore rồi.

Nghĩ đến đây, Ôn Chỉ Văn thầm nhủ, chờ đến khi về nước cô nhất định phải mang hoá đơn đến cơ quan du lịch lấy lại 1/2 vạn đã ứng †rước ra về!

Ôn Chỉ Văn muốn mua máy ảnh kỹ thuật số, Vu Hoài Ngạn cũng không có ý kiến gì, sảng khoái thanh toán.

Sau khi nghe nhân nhân viên cửa hàng dùng tiếng Anh giới thiệu qua về cách dùng của máy ảnh kỹ thuật số xong, Ôn Chỉ Văn tỏ vẻ đã hiểu, lập tức giơ chiếc máy ảnh kỹ thuật số kéo Vu Hoài Ngạn tự chụp một bức.

Vu Hoài Ngạn đột nhiên bị kéo qua, không chút chuẩn bị đã đối mặt với màn ảnh.

Ôn Chỉ Văn cười đến xán lạn đối với màn ảnh. "Tách" một tiếng, máy ảnh đã ghi lại hình ảnh này.

Ôn Chỉ Văn thu tay lại, kiểm tra bức ảnh vừa mới chụp xong, Vu Hoài Ngạn cũng thò qua xem, đầu hai người dựa vào nhau rất gần.

Không tồi không tồi, trai xinh gái đẹp, vô cùng đẹp mắt!

Ôn Chỉ Văn vô cùng vừa lòng.

Có máy ảnh kỹ thuật số, đột nhiên hứng thú của Ôn Chỉ Văn trở nên rất cao.

Vừa lúc bọn họ ở gần cầu Cổng Vàng, Ôn Chỉ Văn tìm được một nơi rất phù hợp để chụp ảnh, đưa máy ảnh kỹ thuật số cho Vu Hoài Ngạn, để anh chụp ảnh cho mình.

Vu Hoài Ngạn nhận lấy máy ảnh kỹ thuật số, tư thế bày ra cũng rất ra dáng.

Ôn Chỉ Văn yên tâm, bắt đầu bày tư thế chụp ảnh.

Chờ đến khi hưng phấn mà chạy về xem bức ảnh Vu Hoài Ngạn vừa chụp, Ôn Chỉ Văn trâm mặc ——

Bức ảnh rất đẹp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play