Hoắc Nguy Lâu uy phong lẫm lẫm mà ngồi ở chủ vị, biểu hiện trên mặt y cũng không có lộ ra vẻ lạnh lẽo âm trầm đến thế nào, nhưng tư thế quanh thân, so với Ninh Kiêu càng bức người hơn mấy phần, Hứa Khang chảy mồ hôi lạnh ròng ròng đứng bên trong chính đường của mình, Hứa phu nhân cũng đã đứng dậy từ lâu, ngay trước mặt Ninh Kiêu còn có thể ứng đối một, hai câu, nhưng đối với Hoắc Nguy Lâu, lại không thể làm được như vậy, chỉ có thể đặt hy vọng ở trên người Hứa Khang.
– Hứa cô nương vào ngày 14 tháng Giêng bị bệnh mà chết, ngày mùng 5 tháng 2 đưa tang, đặt linh cữu ở quý phủ các ngươi là 21 ngày, trong thời gian này quý phủ các ngươi mời cao tăng Tướng Quốc Tự tới làm qua ba trận pháp sự, bản Hầu nói có đúng không?
Y vừa mở miệng, sắc mặt Hứa Khang vốn đã trắng bệch cảng trở nên u ám, Tú Y Sứ giám sát đủ loại quan lại, mỗi tiếng nói cử động ở Hứa gia đều nằm trong quản giáo, bình thường không có sai lầm gì sẽ không bị truy cứu, chỉ khi nào phạm lỗi, dù là chuyện nhỏ đi nữa cũng trở thành nhược điểm để kết tội.
Hứa Khang xoay người
– Đúng vậy, tiểu nữ đích thật là bị bệnh chết vào ngày 14 tháng Giêng.
– Bệnh chết?
Hoắc Nguy Lâu hơi hất cằm lên
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT