Giang Hành không cha không mẹ, nhiều năm trước theo lão sư phụ học nghệ, sau đó lưu lạc thành đào kép trên thuyền hoa, bây giờ chết rồi, cũng chỉ là một cỗ quan tài bạc bẽo chôn ở bãi tha ma ngoài thành, ngay cả một tấm mộ bia đàng hoàng cũng không có.
Ngô Tương mang người tìm tới phần mộ Giang Hành, lại sai người đào mộ lên, quan tài bị chôn hơn một tháng dưới mặt đất ẩm ướt, mặt trên loang lổ nước sơn chất lượng kém, đến khi mang quan tài ra khỏi hố đất, một mùi xác thối khó có thể ức chế từ trong khe hở nắp quan tài ùa ra.
– Mở nắp ra, cho mùi bay bớt ——
Ngô Tương hạ lệnh, rất nhanh đã cạy ra nắp quan tài, trong nháy mắt, mùi hôi thối gay mũi phả vào mặt, mấy người liếc mắt nhìn vào bên trong quan tài, xoay người chạy đến một bên bắt đầu nôn khan.
Ngô Tương cắn răng, ép xuống cảm giác không thoải mái trong dạ dày.
– Được rồi, khiêng về nghĩa trang đi, lần này phải khổ cực cho tiểu Bạc rồi.
Ngô Tương tìm một chiếc xe bò, kéo quan tài Giang Hành trở về thành, đến khi vào nghĩa trang, Bạc Nhược U vừa nghiệm xong thi thể Diệp Phỉ, đang viết nghiệm trạng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT