– Áo ngoài người chết, nước bùn trên người bên trái nhiều bên phải ít, trên hai chân cùng vạt áo ngoại trừ nước bùn thì còn có rêu xanh lục, hẳn là hung thủ mang người sắp chết tới ngoài núi giả, bởi vì hành lang không đủ cao, vì lẽ đó phải kéo người vào. Tay chân tứ chi không thấy có ngoại thương rõ ràng, có lẽ là nên mang thi thể về nghĩa trang trước, ta đi nghĩa trang nghiệm kỹ hơn.
Bạc Nhược U vừa mới nghiệm xong, Ngô Tương liền gọi người đi vào chuyển đi xác chết Diệp Phỉ, nàng cầm một cây đuốc lại đây, cẩn thận quan sát vách đá bốn phía cùng hai phương hướng hành lang để đi lại, lại tiến hành so sánh, phát hiện hung thủ là từ cửa ra vào trong vườn mà đi vào đây.
Bạc Nhược U dọc theo hành lang đi ra, đưa mắt nhìn đến chỗ sâu trong Bách Điểu Viên, đập vào mắt chỉ có tầng tầng lớp lớp sắc màu xanh biếc um tùm, đình đài mái cong ẩn ở trong đó, giữa ban ngày thì đã như vậy, nếu vào giờ Tý đêm qua, thì càng dễ dàng che giấu tung tích trong đó.
Bạc Nhược U đang nhìn, chợt nghe có tiếng khóc nỉ non khẽ khàng, nàng dọc theo bên ngoài núi giả mà đi vòng qua, liền nhìn thấy một gã sai vặt đang khóc sướt mướt quỳ trên mặt đất, Ngô Tương cùng Triệu Việt đều đứng bên cạnh gã sai vặt.
– Tối hôm qua, Liễu công tử dùng xong bữa tối đã là giờ Tý, lúc tiểu nhân mang theo hộp cơm đi ngang qua nơi này, xác thực nghe được một tiếng vang giòn giã, nhưng khi đó đã quá muộn, lúc tiểu nhân cẩn thận lắng nghe lại, nhưng không nghe được tiếng động nào khác nữa, tiểu nhân sợ hãi, cho nên đã chạy tới nhà bếp, Trương thúc ở nhà bếp có thể làm chứng cho tiểu nhân.
Ngô Tương nhíu mày nói:
– Cụ thể là tiếng vang giòn giã thế nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT