Mưa mặc dù đã ngừng, nhưng trên bầu trời vẫn là một mảnh mây đen mờ mịt, đến lúc xế chiều, sắc trời càng tối nhanh hơn nữa, hai nha sai dọc theo bờ ruộng đi về hướng giữa sườn núi được một đoạn, lại xuyên qua một mảng rừng rậm nho nhỏ, sau đó đã đến đống mộ cổ trong thôn.
Bóng cây che kín giống như trên bầu trời vậy, càng ngày càng bao phủ phần mộ chất chồng tối tăm u ám, hai gã nha sai nắm chặt bội đao bên eo, đáy lòng có cảm giác hơi thấp thỏm sợ hãi, đến khi hai người chậm rãi đi đến gần nấm, lại kinh ngạc phát hiện trước chỗ phần mộ, đều chưa từng lập bia, đừng nói bia đá, dù là cái bia gỗ cũng không thấy đâu, tất nhiên cũng nhìn không ra chủ nhân ngôi mộ là họ gì tên chi.
Trong đám mồ này có tới hơn 20 phần mộ, nhưng không thấy dấu vết có người xử lý tế bái qua, xung quanh là cỏ dại mọc thành cụm, cao chưa qua gối, nhưng phần mộ cũng bị cỏ dại phủ lên, nếu đứng cách xa, thậm chí khó có thể phát hiện nơi này có một mảnh mộ phần, hai gã nha sai hai mặt nhìn nhau trong nháy mắt, lúc này, bỗng nhiên có một luồng gió núi thổi lại đây, rừng cây bụi cỏ đều là có tiếng rì rào, hai người sợ đến mức không hẹn mà cùng chạy nhanh ra phía ngoài, chạy một hơi tới bờ ruộng, trong lòng hai người vẫn còn sợ hãi mà thở phào, rồi mới trở về tìm Ngô Tương.
Ngô Tương đã mang theo mọi người đi đến ngôi nhà bỏ không thứ hai điều tra, vừa thấy được Ngô Tương, một nha sai vẻ mặt đau khổ nói:
– Bộ đầu, đi xem rồi, phía trên phần mộ không có bia văn, đến cả cái bài vị bằng gỗ cũng chả có, cũng nhìn không ra chủ nhân họ gì tên gì.
Người còn lại nói:
– Trong mảnh mộ phần này đều không có bia văn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT