Màn mưa vừa mới ngừng lại, giữa thung lũng trong dãy núi đều là sương mù, Bạc Nhược U nghĩ đến đường núi trong một chốc cũng không đào kịp, lại bảo Ngô Tương dẫn nàng đi xem mấy gian nhà đã trở nên trống không.
Ngô Tương cũng đang suy nghĩ không rõ, thế là dẫn Bạc Nhược U đi đến chỗ ở hướng Tây Bắc.
Thung lũng này có ba mặt núi vây quanh, chỉ có một mặt ở phía Tây Bắc có một lối ra, đường núi là từ phía Đông Nam đi xuống, một đường đi theo hướng Tây Bắc, địa thế cũng càng ngày càng thấp xuống, mấy gian nhà mà Ngô Tương nói, xác thực nằm ở nơi nước đọng ẩm ướt.
Đêm qua mưa to cả đêm, còn chưa đến gần, xe ngựa đã khó đi, Bạc Nhược U xuống xe ngựa, theo Ngô Tương đến trước một hộ nông gia trong đó, tựa như Ngô Tương đã nói, trong viện nông gia cỏ dại mọc thành cụm, giờ khắc này tràn đầy nước đọng, cửa sổ mục nát, tường rào vốn ở bên ngoài cũng mục nát sụp đổ trên mặt đất, mà phòng xá đều bằng tường đất, giờ khắc này cửa sổ đều đầy lỗ thủng, nóc nhà cũng sụp xuống, dù có mưa gió cũng thực sự khó che chắn nổi.
Bạc Nhược U lại gần mà nhìn một chút, lại đi đến mấy gia đình cách đó không xa cũng nhìn qua một lượt, chọn một nhà có địa thế nhô cao hơn chút rồi đi bộ qua, Ngô Tương mang mấy nha sai đi theo bên cạnh nàng, vừa đi vừa nói:
– Muốn an ổn ở lại chỗ này, trời mưa to vẫn nên đào xong rãnh nước trước tiên, bằng không nước chảy ngược vào nhà, ẩm thấp khiến người ta không thể ở lại được.
Bạc Nhược U gật gật đầu vẫn chưa nói tiếp, chờ đến trước nông gia thứ hai cũng bỏ không kia, nàng nhíu mày lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT