Giữa màn mưa mỏng, Thúy Hoàng khẽ nâng tay che chắn, nhưng vẫn không ngăn nổi những hạt mưa không ngừng rơi xuống trước mắt mình.
“Bất kể mình có dụng tâm đến đâu, kết quả vẫn không có gì thay đổi, vẫn chẳng giữ được thứ gì, không hề giữ dược.” Nàng ta lẩm bẩm với chính mình, ngây ngốc đứng yên chốc lát rồi tiếp tục đi về phía trước. Một lát sau, bên tai nàng ta đột nhiên vang tiếng bước chân đạp trên cỏ ướt, càng lúc càng gần, trái tim sầu tư của nàng ta cũng vì thế mà khẽ rung động, nàng ta không kiềm chế được quay đầu nhìn lại, thấy người đang đi theo phía sau mình...
***
Phong ba qua đi, cuối cùng nhịp sống cũng trở lại bình thường. Khinh Phụng ở trong điện Tử Lan cũng thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ, Chương Vương Lý Thấu đã bị giáng chức, Hoa Vô Hoan và Đỗ Thu Nương bị đuổi khỏi kinh thành, Thúy Hoàng cũng không đến gây phiền phức cho nàng nữa, quả thực là một kết cục viên mãn.
Điều duy nhất khiến nàng không vui lòng chính là đã làm liên lụy đến Tống Thân Tích. Cứ nghĩ đến điều này, nàng lại vô cùng giận dữ, quyết định từ nay tuyệt giao với Vương Thủ Trừng.
Hừm, tên hoạn quan chết tiệt dám ám hại ta, tiếp theo bà cô đây sẽ tìm cách diệt trừ ngươi cho bõ ghét!
Chỉ tiếc là cái kim trong bọc cũng có ngày lộ ra, chính lúc Khinh Phụng đang nguyền rủa Vương Thủ Trừng, chuẩn bị tìm cách xử lý lão thì nàng không ngờ được rằng, sau lưng cũng đang có người âm thầm tính kế mình. Mặc dù hành tung của nàng vô cùng bí ẩn, nhưng ở hậu cung nơi nơi đều là “tai mắt” này, việc nàng tự ý liên hệ với Vương Thủ Trừng, sao có thể giấu giếm êm xuôi, không để lại chút dấu vết nào được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT