Từng ý từng lời trong mỗi câu nói của Lý Ngọc Khê đều chứa đựng sự quyết tâm và thâm tình đến vậy, khiến trong lòng Phi Loan ngập tràn nắng xuân ấm áp. Nàng bắt đầu suy nghĩ cẩn thận về đề nghị này của y, cũng cân nhắc hoàn cảnh hiện giờ của mình. Nàng nghĩ, nếu y đã không muốn tham gia khoa cử nữa, việc nàng mang thai cũng không thể để cho các vị mẫu mẫu ở Ly Sơn biết, vậy thì việc đến núi Chung Nam tu luyện đúng là một ý hay. Tuy nàng vẫn cảm thấy còn chút e sợ Vĩnh đạo sĩ nhưng nếu có Lý công tử ở bên thì nàng chẳng còn sợ hãi gì nữa.
Vì vậy, Phi Loan vui vẻ gật đầu, mỉm cười dịu dàng với Lý Ngọc Khê, nói: “Được, vậy thì chúng ta cùng đến núi Chung Nam đi!”
Thế là hai người vui vẻ ăn bánh hấp. Ăn xong lại tay trong tay, vừa nói chuyện vừa đi thẳng đến Hoa Dương quan gặp Vĩnh đạo sĩ, nói ra quyết định của mình.
Vĩnh đạo sĩ nghe xong thì tất nhiên là đồng ý cả hai tay rồi. Hắn khẽ cong cong đôi mắt đẹp, chẳng khác nào một con hồ ly giảo hoạt, mỉm cười đầy vẻ xấu xa, nói: “Ôi chao, các ngươi có thể hạ quyết tâm như thế, thật sự khiến ta hết sức vui mừng. Nếu đám sư điệt kia của ta có thể giác ngộ bằng một nửa các ngươi thôi thì có phải ta cũng bớt lo lắng rồi không?”
Phi Loan và Lý Ngọc Khê còn chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy một giọng nói run run vang lên từ phía sau, không phải run rẩy vì sợ hãi mà vì sắp tức giận đến “ói máu” rồi. “Cái gì? Ngươi… Các người… mất bao nhiêu thời gian suy đi tính lại, cuối cùng lại quyết định đến núi Chung Nam tu đạo cả sao?!”
Phi Loan và Lý Ngọc Khê vội vã quay đầu lại, thấy Khinh Phụng đã đứng sau lưng họ từ lúc nào. Lúc này, trên gương mặt Khinh Phụng đang lộ ra vẻ vô cùng đau khổ. Thì ra, từ hôm qua, nàng đã đến Hoa Dương quan đợi sẵn, cùng Vĩnh đạo sĩ canh Phi Loan tỉnh dậy. Ai ngờ nữ tử tình thâm, Phi Loan vừa mới tỉnh dậy đã chẳng màng đến tỷ muội gì cả, vội vã chạy đi tìm tình lang của mình. Lúc này, khó khăn lắm nàng mới đợi được họ trở về đây thì lại nghe thấy một tin dữ như vậy, bảo sao nàng không tức đến ói máu được chứ?!
Vĩnh đạo sĩ thì lại vô cùng đắc ý, liếc mắt cười khoái trá với Khinh Phụng. “Ôi, đó là quyết định của bọn họ, ngươi không được phép phản đối đâu đó. Ta cũng đang chờ đến lúc ngươi giác ngộ đây, cùng bọn ta đến núi Chung Nam xa lánh bụi trần đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play