Một chồn một cáo; một tức giận, một cảm thấy oan uổng; cũng chẳng còn tâm trạng để thưởng thức cảnh đẹp ven đường nữa nên tốc độ cũng nhanh hơn nhiều. Sau khi trở lại hành cung, Khinh Phụng thu lại cổ trùng, đám cung nữ mới lần lượt tỉnh giấc.
Khinh Phụng vừa về đến phòng đã xà xuống trước gương, vừa trang điểm vừa vểnh tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, thầm đoán xem lúc nào mình sẽ được ban thưởng.
Phi Loan sợ nàng vẫn còn tức giận chuyện đêm qua, vội đến lấy lòng trước. “Tỷ tỷ, tỷ trang điểm thế này thật là đẹp…”
Phi Loan còn định nói thêm điều gì nữa, nhưng Khinh Phụng thính tai đã nghe thấy bên ngoài có động tĩnh. “Suỵt, bên ngoài có người đang nói chuyện.”
“Là Vương nội thị.” Phi Loan nhìn Khinh Phụng, vừa cười vừa nói nhỏ. “Tìm được ngọc tỷ, mọi người đều đang ngầm thảo luận với nhau, đa số đều nói bệ hạ sẽ thăng cấp cho tỷ.”
“Thì ra là thế!” Khinh Phụng vui vẻ cười, nàng cứ tưởng rằng sợi dây trường mệnh đeo trên tay nàng lúc này đã là vật đính ước của nàng với Lý Hàm rồi, xem ra nàng đã đánh giá thấp vị thiên tử này rồi.
Chỉ chốc lát sau đã có cung nữ đến thông báo. Sau đó, Vương nội thị tay nâng thánh chỉ rạng rỡ bước vào, đến trước mặt Khinh Phụng, nói: “Ôi chao, Hoàng Tài nhân, miễn quỳ, miễn quỳ, lần này nô tài xin được chúc mừng ngài!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT