Sau khi chuẩn bị tươm tất, Khinh Phụng buộc dây thừng vào eo, từ từ được thả xuống giếng. Lúc này, nàng mới bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Nàng bình sinh sợ nhất là nước, mặc dù trước đó đã bàn bạc kĩ với Vĩnh đạo sĩ rồi, chỉ cần làm qua loa cho có mà thôi, nhưng đến khi thực sự bị đưa xuống dưới giếng, cảm nhận được bầu không khí ẩm thấp xung quanh, trong lòng nàng lại không kiềm chế được mà cảm thấy kinh sợ.
“Đạo sĩ thối, biết rõ ta sợ nước còn cố tình bắt ta phải xuống giếng, nhất định là hắn cố ý làm như vậy!” Nàng bám lấy dây thừng, nghển cổ về phía miệng giếng, nghiến răng nghiến lợi oán thầm, sau đó lại rất không cam tâm lẩm bẩm: “Làm qua loa cho có một chút là được rồi, sao còn phải chờ lâu như vậy chứ, mau chóng kéo ta lên đi!”
Miệng tuy không ngừng oán giận nhưng nàng vẫn không quên mất việc chính của mình. Khinh Phụng lấy miếng ngọc tỷ vẫn luôn cất giấu trong người ra, sử dụng một chút phép thuật ảo giác, biến thành một chùm ánh sáng màu bạc phát ra từ ngọc tỷ, xua tan bóng tối nơi đáy giếng.
Chỉ trong chốc lát, quả nhiên từ miệng giếng đã phát ra những tiếng hô kinh ngạc, Khinh Phụng nghe được lại càng cảm thấy đắc ý dạt dào. Chỉ tiếc nàng còn chưa kịp thỏa mãn thì sợi dây mà nàng đang bám chặt lấy đột nhiên rơi xuống, đẩy nàng chìm vào trong nước, khiến nàng không kịp trở tay.
Trong chớp mắt, Khinh Phụng sợ đến thất hồn lạc phách, may mắn là một tia ý thức còn sót lại đã nhắc nàng phải giữ chặt ngọc tỷ trong tay, miệng nàng không ngừng phát ra những tiếng hô sặc sụa: “Nóng, nóng, nóng…”
Thì ra giếng nước này thông với dòng suối nước nóng ở Ly Sơn, giữa mùa hè nóng nực mà rơi xuống thì chẳng khác nào nhảy vào giếng nước sôi. Khinh Phụng trời sinh sợ nước, lúc này lại càng sống không được, chết cũng chẳng xong. Không cần nghĩ nàng cũng biết việc này nhất định do Vĩnh đạo sĩ giở trò. Nàng ở trong giếng vừa gạt đi đám bọt rêu nhớp nhớp, vừa không ngừng rủa xả: “Tên đạo sĩ thối, ngươi nhất định sẽ chết không được tử tế… Mau kéo ta lên đi chứ!”
Đáng tiếc là không có ai chịu đáp lời nàng, chỉ có dòng nước giếng nóng hổi không ngừng tràn vào trong miệng, khiến lá phổi của nàng đau nhức mãi không thôi. Khinh Phụng vùng vẫy trong nước, cố ngẩng đầu lên, trong lúc hoảng hốt, nàng nhìn thấy một bóng người thò đầu vào miệng giếng, vì ngược sáng nên nàng không nhìn rõ là ai, chỉ nghe thấy tiếng hắn hô lên: “Nhanh lên, mau chóng kéo dây, kéo dây lên!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play