Mình làm sao vậy chứ? Lý Ngọc Khê vô cùng xấu hổ, tự vấn chính mình. Hình như hôm nay Hồ cô nương có điều gì đó là lạ, mà chính bản thân y cũng có chỗ nào đó bất ổn thì phải, ừm, có thể là vì hôm nay trời không mưa, tay mình không phải cầm ô nên mới hành động thất thố như vậy. Chắc là vậy rồi!
“Không...” Phi Loan định nói rằng y không mạo phạm đến nàng, nhưng chẳng hiểu sao lời vừa ra khỏi miệng lại biến thành: “Không ăn hoành thánh.”
“Hả? Không ăn hoành thánh sao? Vậy ta dẫn nàng đến phố Trường Hưng ăn bánh anh đào được không? Bánh anh đào nhà họ Hàn làm vừa ngon miệng lại đẹp mắt, ta cũng muốn đi ăn.” Lý Ngọc Khê sợ Phi Loan không muốn đi cùng mình nên có chút thấp thỏm không yên.
Phi Loan nhìn dáng vẻ sốt sắng của Lý Ngọc Khê không cầm lòng được phải mỉm cười, gật đầu nói: “Được!”
Lý Ngọc Khê vui mừng khôn xiết, hết sức cẩn thận cùng Phi Loan đến phố Trường Hưng. Dọc đường đi, hai người cười nói vui vẻ, Lý Ngọc Khê vốn dĩ thông minh lanh lợi, rất nhanh đã cảm nhận được sự căng thẳng của Phi Loan.
Chẳng lẽ ban nãy mình đã khiến nàng sợ hãi rồi sao? Lúc này, Lý Ngọc Khê bắt đầu cảm thấy hối hận về hành động lỗ mãng của mình ban nãy, trong lòng thầm hạ quyết tâm, nhất định phải khiến Hồ cô nương vui vẻ trở lại.
Không biết có phải vì trong lòng cảm thấy hồi hộp nên bước chân cũng vô thức nhanh hơn hay không mà chẳng mấy chốc hai người đã đến nơi rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play