Việc Hồ Tiệp dư và Hoàng Tài nhân của điện Tử Lan gần đây được Hoàng đế sủng ái cũng khiến cho Vương Đức phi cảm thấy lo lắng khôn nguôi, lần này nàng ta may mắn sinh được hoàng tử, mẫu bằng tử quý nên hôm nay nàng ta mới muốn nhân cơ hội này để phủ đầu ra oai với Khinh Phụng và Phi Loan một chút, yêu cầu hai nàng nhảy múa mua vui như đám ca kỹ ngoài kia. Chẳng ngờ Phi Loan vốn là một cô nàng ngây thơ, không biết so đo tính toán, còn Khinh Phụng thì một khi hưng phấn sẽ chẳng quan tâm đến vấn đề gì khác, bởi vậy vốn dĩ hai nàng cũng không để ý lắm đến ý tứ của Vương nội thị.
“Không sao, không sao!” Khinh Phụng phất tay với Vương nội thị mấy cái, mỉm cười ghé vào tai Phi Loan nói nhỏ mấy câu, sau đó hai người lại cùng nhau cười khúc khích, bước xuống chuẩn bị biểu diễn.
Khoảng một canh giờ sau, chiếc đài ngọc hình hoa sen mà Lý Trạm năm đó hạ lệnh, sau lại được Lý Hàm tiếp nhận chế tạo riêng cho Khinh Phụng và Phi Loan đã được khiêng đến trước lầu Tử Vân. Phi Loan và Khinh Phụng khoác lên mình bộ trang phục lộng lẫy, khác với những màn ca múa thường ngày, lần này Khinh Phụng trực tiếp lên đài, Phi Loan ở bên dưới hỗ trợ, ném một chiếc ghế đẩu sơn son thiếp vàng nhỏ vào tay Khinh Phụng.
Cuộc so tài ca vũ ở Khúc giang hôm nay, đám ngựa thô kệch kia còn có thể lên đài nhảy múa thì hai nàng vốn là một con hồ ly với một con chồn ở Ly Sơn sao lại có thể dễ dàng thua kém được đây?!
Khinh Phụng yêu cầu nhạc phường tấu khúc nhạc Phá trận đầy khí phách hào hùng để trợ uy cho mình. Khi tiếng trống đùng đùng vang lên, Khinh Phụng mỉm cười giẫm lên mặt ghế, vươn tay đón lấy một chiếc ghế khác có cùng màu sắc và hoa văn với chiếc ghế nàng đang đứng dưới chân mà Phi Loan vừa mới ném từ dưới đài lên. Nàng chồng chiếc ghế đó lên trên chiếc ghế mà mình đang đứng, lại bước lên trên mặt chiếc ghế thứ hai. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, hết chiếc ghế này đến chiếc ghế khác chồng lên nhau, chẳng mấy chốc đã cao bằng cả một tòa lầu ba tầng.
Cuối cùng Phi Loan cũng dừng lại, không ném ghế cho Khinh Phụng nữa. Mà nhìn lại tầng ghế dưới chân Khinh Phụng lúc này cũng đủ khiến người ta cảm thấy kinh hãi, giống như chỉ cần một ngọn gió nhẹ cũng đủ thổi bay tầng ghế cao ngất lắc lư kia vậy.
Khinh Phụng đứng trên đỉnh tầng ghế cao vút, nghe thấy trong tiếng nhạc hào hùng không ngừng vang lên những tiếng hô kinh sợ thì lại càng đắc ý hơn, tâm tình càng thêm kích động. Đương nhiên nàng sẽ không nghĩ đến chuyện chồng thêm ghế, bởi vì như vậy thì có khác gì đang làm xiếc khỉ chứ? Sau khi quyết định phải làm gì tiếp theo rồi, nàng đứng thẳng người lên, giơ tay ra hiệu cho Phi Loan ở dưới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play