Nữ tử trước mắt này đã trải qua bốn triều vua, hơn hai mươi năm trời sống tại thâm cung, tên gọi Đỗ Thu Nương. Năm Đỗ Thu Nươmg mới mười lăm tuổi, nàng bị Tiết độ sứ Trân Hải Lý Kỹ thu làm thị thiếp, ba năm sau Lý Kỹ mưu phản nên bị tru diệt, nàng cũng bị khép tội, đày vào dịch đình cung[1]. Trong cung, nàng vô tình gặp được Đường Hiến Tông khi ấy vừa ba mươi tuổi, còn nàng mới chỉ là thiếu nữ mười tám xuân xanh, những chuyện phong hoa tuyết nguyệt cũng vì thế càng trở nên thuận buồm xuôi gió. Nàng hầu hạ Hiến Tông suốt mười hai năm, dâng trọn quãng thời gian tươi đẹp nhất của một đời con gái. Quãng thời gian ấy nàng ghi lòng tạc dạ, phảng phất như thời gian đã ngưng đọng từ lâu lắm rồi, trái tim nàng cũng trở nên tĩnh lặng như nước, ngay cả dung nhan cũng không biến đổi nhiều.
[1]. Dịch đình cung: Nơi ở của kẻ hầu người hạ trong cung. (ND)
Trong suốt chín năm sau khi Hiến Tông băng hà, con trai thứ ba của Hiến Tông là Mục Tông kế vị vẫn rất coi trọng nàng nên đã giao con trai thứ tư của mình là Chương Vương Lý Thấu cho nàng nuôi dưỡng. Chẳng ngờ bốn năm sau, Mục Tông do ăn nhầm đan dược mà mất mạng, con trai trưởng của hắn là Kính Tông Lý Trạm kế vị, nhưng mới được hai năm đã đột ngột chết oan. Văn Tông Lý Hàm đang tại vị hiện nay chính là con trai thứ của Mục Tông. Sau khi hắn kế vị, hoàng hậu và các vị phi tần của Hiến Tông thưở trước đều chuyển đến cung Hưng Khánh ở phía nam cung Đại Minh, nàng là phi tử của Hiến Tông, đương nhiên cũng mang theo Chương Vương vẫn chưa đến tuổi thành niên chuyển vào cung Hưng Khánh.
Nàng chưa bao giờ quên Hiến Tông, đương nhiên cũng sẽ không quên những lời ngài nói với nàng: “Vương triều họ Lý không thể để rơi vào tay lũ hoạn quan đó được; đường đường là bậc đế vương, càng không được để cho lũ hoạn quan dắt mũi, ngáng chân!” Những năm gần đây, nàng đã không còn muốn tìm hiểu nguyên nhân cái chết bất ngờ của Hiến Tông nữa, nhưng nàng vẫn nhớ mãi chí hướng của ngài, cho nên nàng sẽ không khoanh tay ngồi nhìn vương triều Lý Đường bị đám hoạn quan kia không chế.
“Chỉ hai năm nữa là Chương Vương có thể làm lễ cập quan[1], tuy mười lăm tuổi đã làm lễ cập quan đúng là hơi sớm, nhưng nó quả thực là một đứa trẻ tốt.” Đỗ Thu Nương khẽ cười trầm ngâm, đôi mắt nàng như làn thu thủy lấp lánh dưới trăng, nhưng tình cảm chất chứa trong đó lại không dành cho Hoa Vô Hoan đang ở bên cạnh nàng lúc này.
[1]: Lễ cập quan: Lễ đội mũ dành cho nam tử ngày xưa. Thường thì nam tử khi đến tuổi nhược quán (hai mươi tuổi) sẽ được làm lễ đội mũ, ý muốn nói đã là người trưởng thành. Tuy nhiên, trong các gia đình đế vương, nam tử thường sẽ phải tham gia học tập và xử lý việc triều chính nên lễ cập quan sẽ được tổ chức sớm hơn bình thường (ND)
Hoa Vô Hoan nhìn Đỗ Thu Nương đang đắm chìm trong suy nghĩ, cũng đành hạ tầm mắt, nói: “Đúng vậy, chờ Chương Vương điện hạ làm lễ cập quan xong là có thể chuyển đến Thập Lục trạch ở cùng với Dĩnh Vương điện hạ rồi.”
“Ừm, chỉ còn hai năm, hai năm nữa...” Đỗ Thu Nương vừa tự lẩm bẩm, vừa lướt qua người Hoa Vô Hoan, đến đứng dưới gốc cây mộc lan đã hoa tàn lá úa, ngẩng đầu lên nhìn những cành hoa xơ xác, buồn bã ngâm mấy vần thơ:
“Tiếc chi áo gấm tơ vàng. Thanh xuân, niên thiếu mới càng khó phai. Yêu hoa yêu lúc hoa khai. Đợi khi hoa úa lấy ai ngó ngàng[1]... Vô Hoan, ta nhớ rõ mùa đông năm đó gặp ngươi ở vườn mai, hoa mai dù nở đầy vườn nhưng lại như ngươi, không hề vui vẻ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play