Mấy người gần như từ Hà Hương viện chạy ra ngoài.

Khi trở về chính viện, Hà phụ với vẻ mặt trầm như nước đã sớm chờ sẵn.

Tối qua ông ta nghỉ tại chỗ của Liễu di nương, sáng sớm lại ra ngoài, vừa mới về đã biết chuyện Hà Giác ngất trước cửa nhà, thấy hai mẫu tử này từ Hà Hương viện trở về với vẻ mặt bơ phờ, Hà phụ lập tức cảm thấy không ổn, “Lại xảy ra chuyện gì?”

Dưới ánh mắt dò xét của Hà phụ, Hà mẫu há miệng thở dốc, nhưng mãi không biết nói gì, càng đừng nói Hà Giác, mà Bạch Như Huyên vẫn còn tức giận đã chen vào thuật lại một lần, nhấn mạnh lời của Diêu Dao, đặc biệt là những từ "Nhị hoàng tử" và "đầu đuôi".

Hà phụ bị cả kinh đến mức suýt không thở nổi.

Hà Giác nghĩ ra điều gì đó, thì Hà phụ cũng tự nhiên có thể nghĩ đến, khó trách hai người này lại vội vã đến Hà Hương viện, hóa ra là muốn Từ gia giúp đỡ, mà không nghĩ rằng chuyện nguy hiểm như vậy ai dám dính vào!

Khi nghĩ đến Diêu Dao đã biết chuyện này, lại nghĩ đến Từ gia sẽ lập tức đưa nữ nhi về nhà để phân rõ giới hạn với bọn họ, Hà phụ gần như đã thấy trước được diễn biến tiếp theo, mắt tối sầm lại, “Tối qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói rõ ràng từng chữ cho ta, không được bỏ sót một chữ nào!”

Giờ đây mà còn tính toán tại sao Hà Giác lại làm ra chuyện ngu ngốc như vậy đã hoàn toàn vô nghĩa, Hà phụ chỉ nghĩ rằng Tống gia không muốn làm lớn chuyện, nhưng chắc chắn cũng không thể chỉ nói vài câu đe dọa mà dễ dàng thả người về, chỉ sợ đứa nhi tử đầu óc bị lừa đá này đã đồng ý điều gì đó hoặc ký kết cái gì c.h.ế.t người, mà quả thật, vừa dứt lời, ông ta đã thấy sắc mặt Hà Giác cứng lại.

“Nói mau!”

Hà Giác không muốn nhớ lại những chuyện đã xảy ra ở Tống gia, nhưng không thể chống lại sự thúc giục ngày càng gấp gáp của Hà phụ, chỉ có thể chịu đựng sự nhục nhã mà nói về việc bị người Tống gia bắt quả tang tại biệt trang, bao gồm cả việc bị Tống lão phu nhân cho uống thuốc và châm cứu.

Giờ đây, người bị cả kinh đến mức không thở nổi lại đến phiên Hà mẫu.

Nhi tử này của bà ta còn trẻ như vậy, sao lại… Người Tống gia sao dám làm vậy!

Hà mẫu hoàn toàn quên đi lúc Hà Giác mới vào Tống gia thì bà ta đã tự hào như thế nào, giờ chỉ hận không thể nuốt sống người Tống gia, càng hận muốn nuốt sống kẻ khởi xướng Bạch Như Huyên, đâu còn quan tâm đến những lời đe dọa trước đó, “Ả tiện nhân ngươi, đều do ngươi, nếu không phải ngươi gây rối thì sao lại hại đến Giác nhi như thế, tiện nhân ngươi có c.h.ế.t cũng không đủ!”

Bạch Như Huyên đã sớm có chuẩn bị, một bước tránh được cái tát của Hà mẫu lại khiến Hà mẫu ngã xuống đất, “Cô mẫu, ta đã nói rồi, nếu bà ép ta lật bài trước mặt Từ Ngọc Dao, thì đối với chúng ta đều không có lợi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-48-nguyen-phoi-khong-de-choc-48.html.]

Tình ý của nàng ta đối với Hà Giác vốn đã có hạn, lại vừa bị Hà Giác làm trò bán đứng trước mặt, nghe nói Hà Giác không thể nhân đạo thì không có nửa phần khổ sở, mà ngược lại còn thấy như buồn ngủ được đưa gối đầu, không thể nhân đạo cũng tốt, không thể nhân đạo nữa thì nhi tử của nàng ta là huyết mạch duy nhất của Hà Giác, Hà Giác còn sống thì nàng ta mẫu bằng tử quý sẽ không ai dám làm khó, nếu Hà Giác c.h.ế.t thì cuộc sống của nàng ta cũng sẽ tốt hơn.

Trong mắt Bạch Như Huyên hiện rõ vẻ “ngươi có thể làm gì ta”, khiến Hà mẫu tức giận đến mức gần như muốn nghiến răng.

Hà phụ nhìn người này rồi lại nhìn người kia, hỏi ra câu hỏi giống như Diêu Dao, “Lật bài gì?”

Ông ta đang suy tính xem rốt cuộc có nên cứng đối cứng với Tống gia hay không, dù sao chuyện ầm ĩ lớn hơn thì Tống gia cũng sẽ không dễ dàng thoát khỏi, hay là kéo Diêu Dao xuống nước để bức Từ gia ra tay, đột nhiên nghe thấy câu này, lại thấy Hà mẫu có vẻ tức giận mà không dám nói gì, lập tức cảm thấy một điềm xấu lại nổi lên, “Các ngươi còn làm gì sau lưng ta nữa?”

Bạch Như Huyên tự tin nói ra, “Cô phụ vẫn còn chưa biết, Cầu nhi là con của ta và Hà Giác.”

Mỗi bước mỗi xa

Hà Cầu vừa nhận được tin tức chạy đến, vừa tới cửa đã nghe thấy câu này.

Hà phụ không chịu nổi đả kích liên tiếp, lập tức ngất xỉu, Hà mẫu khóc lóc và tiếng gấp gáp kêu hoảng của Hà Giác liên tục vang lên bên tai Hà Cầu, ánh mắt Hà Cầu đen lại, nặng nề dán chặt vào cửa, trong mắt dần dần hiện lên ác ý.

***

Diêu Dao vẫn đang nhìn chằm chằm mấy người này thì nhanh chóng nhận được tin: Hà mẫu sắp ra tay với Bạch Như Huyên.

Đối với chuyện này, nàng cũng không hề bất ngờ.

Trong tình tiết ban đầu, Hà mẫu thậm chí còn dám ra tay với Từ Ngọc Dao, huống chi là Bạch Như Huyên, điều khiến nàng thấy thú vị là Hà Cầu cũng tham gia vào trợ giúp một phen, với tư cách là một người xem có trách nhiệm, Diêu Dao đã quay lại và bảo người truyền tin này đến cho Bạch Như Huyên.

Phản ứng đầu tiên của Bạch Như Huyên là không tin.

Không phải không tin rằng Hà mẫu có thể tàn nhẫn như vậy, mà là không tin rằng bà ta sẽ vì một chút tức giận mà có thể thiển cận như thế, vì là huyết mạch duy nhất của Hà Giác, mọi thứ sau này của Hà gia đều thuộc về nhi tử nàng ta, Hà Cầu lại đã đến tuổi đã có ghi nhớ, thù g.i.ế.c mẫu thân không đội trời chung, Hà mẫu dám ra tay với mình thì không sợ Hà Cầu làm ầm ĩ cả Hà gia gà chó không yên hay sao?

Còn về việc Hà Cầu cũng muốn nàng ta chết, Bạch Như Huyên càng không tin một chữ nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play