“Sao lại trở về nhanh như vậy?” Nhìn thấy Hà Giác trở về với vẻ mặt u ám, Hà mẫu lập tức cảm thấy không ổn, hỏi ra mới biết hắn bị tạm thời cách chức, chỉ cảm thấy như bị đánh một cú thật mạnh vào đầu.
Mà không thể không nói, mẫu tử bọn họ có suy nghĩ rất giống nhau, lập tức Hà mẫu cũng nghĩ đến Từ gia, nhất thời tức giận đến mức mặt mày co giật, “Quá thực, quả thực là khinh người quá đáng!”
Hà phụ nhận được tin tức chạy tới ngược lại bình tĩnh hơn nhiều, theo ông ta, ông ta không tin Từ gia sẽ giở trò gì vào chức quan của Hà Giác, một mặt xuất giá thì phải theo trượng phu, đã không định hòa ly thì tự nhiên Hà Giác càng có thành tựu thì nữ nhi nhà bọn họ càng sống tốt, cho dù có e ngại nhưng Từ gia cũng không thể dồn Hà Giác đến mức đó.
Mặt khác, Từ thượng thư từ trước đến nay làm việc luôn có nguyên tắc, ngay cả nhi tử ruột thịt cũng phải trải qua rèn luyện trong triều mới từng bước thăng tiến, đối với Hà Giác cũng chỉ điểm nhiều hơn chứ không đi đường tắt, tự nhiên cũng không thể gây ra chuyện này, càng không nói đến việc hiện tại Từ thượng thư còn không có ở kinh thành.
Quả thật, Từ gia đã hoàn toàn phủ nhận chuyện này.
Hà phụ nhíu mày, Hà Giác và Hà mẫu cũng đầy vẻ không tin, không phải Từ gia thì còn ai?
Mỗi bước mỗi xa
Còn có thể là ai nữa? Đương nhiên là Diêu Dao.
Diêu Dao vốn đã liên hệ trước với Hòa Duyệt công chúa, lại có Từ phu nhân trình sổ con thỉnh tội vào trong cung, về công, Từ phu nhân xuống tay có chừng mực, Hà Giác hoàn toàn không làm ra chuyện gì lớn, về tư, trải qua chuyện của khuê ữ mình năm đó, Hoàng hậu rất hiểu Từ phu nhân, Thậm chí còn nảy sinh một chút ý chí đồng lòng chống lại kẻ thù, nhưng chẳng phải chính điều đó đã khiến Hạ Giác chính thức được ghi danh trước mặt Hoàng hậu sao?
Loại chuyện này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, hoàn toàn nằm trong ý nghĩ của người có quyền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-30-nguyen-phoi-khong-de-choc-30.html.]
Nếu bề trên không để ý không truy cứu thì tự nhiên sẽ như Hà Giác nghĩ, chỉ là chuyện riêng trong hậu viện, nhiều nhất bị phạt bổng lộc để mọi người cười vài ngày, nhưng nếu muốn truy cứu thì cũng có lý do hợp lý mà không thể tìm ra lỗi nào, có Từ phu nhân làm gương, lại có khuê nữ ruột thịt của mình, hơn nữa chỉ là một quan nhỏ ngũ phẩm không có gì đáng kể, thái độ của Hoàng hậu rõ ràng, vì vậy Hà Giác đã bị tạm thời cách chức.
Người Hà gia nghĩ mãi cũng không ra chuyện này lại có liên quan đến Hoàng hậu, còn tự cho là thông minh đến gặp Lại bộ thượng thư Chu đại nhân, muốn nhờ ông ta giúp đỡ, nhưng không nghĩ rằng Chu đại nhân vì quan hệ tốt với Từ thượng thư mà trước đây mới quan tâm đến Hà Giác một chút, giờ Hà Giác lại đánh vào mặt Từ gia, lại có thái độ từ trong cung, Chu đại nhân sao có thể nhúng tay vào, còn những đồng liêu khác thì càng không cần phải nói, có gương Hạ Tri huyện, tránh xa còn muốn không kịp.
Thế nhưng họa vô đơn chí, chuyện của Hà Giác còn chưa có lý do, Hà Như Nguyệt cũng bên kia gặp rắc rối cùng nối gót tới—
Hà mẫu trợn mắt há hốc mồm nhìn ma ma quản sự trước mặt, có chút không dám tin vào những gì vừa nghe thấy, “Quý phủ thế là có ý gì? Sao một hôn sự tốt đẹp lại nói không bàn bạc liền không bàn bạc nữa?”
Hà Như Nguyệt qua năm liền mười tám, theo lý mà nói Hà gia không thiếu tiền bạc lại có một thám hoa lang tiền đồ như gấm, Hà Như Nguyệt muốn gả cho một gia đình tương tự không phải là chuyện khó, nhưng nhờ có Từ Ngọc Dao là tức phụ xuất thân cao quý, tâm của Hà mẫu càng thêm kiêu ngạo, chỉ muốn tìm một nữ tế cũng xuất sắc như vậy, vì vậy đã chọn lựa suốt vài năm, cuối cùng Hà mẫu đã khóa chặt vào đích thứ tử Nghiêm Phong của nhà Nghiêm Quốc công.
Là thứ tử, mặc dù không được thừa kế tước vị, nhưng bản thân hắn ta không tính là năng lực xuất chúng, nhưng có cây đại thụ che mát, Nghiêm Quốc công và thế tử Nghiêm Quốc công đều có năng lực, phủ Nghiêm Quốc công đã truyền thừa đến nay đã sáu đời, là gia đình có tiếng trong triều, cộng thêm trong tộc không thiếu người xuất sắc, có bối cảnh gia thế như vậy thì dù bản thân không quá xuất sắc cũng đủ khiến người ta mơ ước, chỉ là hai nhà trước đó đã có hứa hẹn, một nhà gặp họa một nhà gặp sự cố, Nghiêm Phong đã mang danh “khắc thê”, mà Hà gia lại nhờ có mối quan hệ với Từ gia, Hà Như Nguyệt mới lọt được vào mắt của phu nhân Nghiêm Quốc công.
Thật vất vả nhờ có Từ Ngọc Dao mà xin được mặt mũi Vương thị làm người trung gian, mắt thấy sắp trao đổi thiếp canh ván đã đóng thuyền, Hà mẫu không thể nghĩ rằng phủ Nghiêm Quốc công lại đột nhiên thay đổi ý kiến, thậm chí ngay cả chủ tử chính thức cũng không xuất hiện, chỉ phái một ma ma quản sự đến thông báo một tiếng.
Hà mẫu vừa tức vừa gấp, mà Tần ma ma đã sớm được phu nhân Nghiêm Quốc công dặn dò, mặt không chút biểu cảm, “Kết thân là chuyện tốt giữa hai nhà, gần đây quý phủ có nhiều chuyện ồn ào, phủ Nghiêm Quốc công ta tuy không sợ chuyện nhưng cũng không có lý do gì để tự tìm phiền phức, phu nhân cũng có nhi tử nữ nhi, hẳn cũng mong muốn gia đình nhà thông gia có gia phong trong sạch, nhi tức nữ tế phẩm hạnh đoan chính, tự nhiên cũng nên thấu hiểu hành động bất đắc dĩ này của phu nhân bọn ta.”
Hà mẫu bị nghẹn đến mức gần chết, nhìn bóng lưng của Tần ma ma không muốn ở lại thêm một khắc nào đã vội vã rời đi, Hà mẫu vô lực ngồi phịch xuống ghế, không biết phải làm sao bây giờ?