Hệ thống tựa hồ không dự đoán được Uông Vũ Quy sẽ nói như vậy, trong lúc nhất thời cũng ngây ngẩn cả người, qua một hồi lâu mới phục hồi tinh thần, nhẹ giọng mà nói một câu: “Cảm ơn.”
Thời điểm Uông Vũ Quy trở về bờ sông, liền phát hiện người bên bờ sông đã bắt đầu thu thập đồ đạc.
Tạ Vân thấy cô đi tới, chủ động chào hỏi: “Trời sắp mưa, bên này lại không quá an toàn, chúng tôi chuẩn bị đi về cái trấn phía trước tìm chỗ ở một đêm, cũng tốt hơn dã ngoại tại đây.”
Uông Vũ Quy không có ý kiến gì, nghe được Tạ Vân nói như vậy liền gật đầu một cái.
“Tôn Ninh…… Thôi, tôi sẽ cho người nhìn cô ấy, sẽ không cho cô ấy tới tìm cô gây phiền toái.”
“Được.” Uông Vũ Quy vừa nghe liền biết Tôn Ninh khẳng định đã chạy về tố cáo, bất quá xem bộ dáng của Tạ Vân, tựa hồ cũng không có giúp Tôn Ninh đòi lại “công đạo”, Uông Vũ Quy cũng lười truy cứu.
Uông Vũ Quy không có đồ đạc gì cần thu thập, dứt khoát liền đi tới bờ sông rửa sạch cây đao và tay, sau đó đem đao vắt ở eo của chính mình, lúc này mới theo đại bộ phận cùng nhau đi đến cái trấn nhỏ kia.
Trấn đó cũng không tính là gần, cho nên lúc dọc theo đường đi vẫn gặp phải mấy đàn tang thi, cho dù có vũ khí hình người Uông Vũ Quy ở đây, thì vẫn có không ít người chết ở trong tay tang thi.
Chờ đến khi bọn họ tới cái trấn kia, đã là buổi tối, tiểu đội của Tạ Vân mất đi ba đội viên, đến nỗi những người thường đang tìm kiếm sự bảo vệ đều đã chết hơn một nửa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT