Thấy Uông Vũ Quy không ngăn cản nó nói chuyện, lúc này nó mới tiếp tục nói: 【 Tôi tạm thời không tìm thấy phương pháp cởi trói, tuy rằng tôi trói định cô, nhưng các chức năng phục vụ của tôi đều nhắm vào vị ký chủ ban đầu, cho nên tôi không có cách nào tuyên bố nhiệm vụ gì với cô, cũng không có cách nào khen thưởng cho cô. 】
Uông Vũ Quy đối với các nhiệm vụ linh tinh không thấy hứng thú, bởi vì cô không thích bị người khác bắt buộc, tự nhiên cũng không đỏ mắt với cái khen thưởng của nhiệm vụ.
Uông Vũ Quy nghĩ nếu cô muốn cái gì, sẽ tự mình tranh thủ. Nhưng khi cô không muốn cái gì, ai cũng đừng nghĩ ép cô.
“Ừ, đã hiểu.” Uông Vũ Quy tuần tra bốn phía một vòng, thấy không có gì để sót, lúc này mới chậm rì rì mà đi đến bờ sông, sau đó phân tâm cùng hệ thống trò chuyện hai câu: “Cho nên mi trừ bỏ ở trong đầu ta chiếm một chỗ, cũng không có tác dụng gì?”
Tuy lời Uông Vũ Quy nói là sự thật, nhưng mà hệ thống vẫn cảm thấy có chút không thích hợp.
“Người khác thuê nhà đều có tiền thuê nhà, mi là khách trọ không có tiền thuê thì thôi bỏ đi, còn một ngày 24 giờ giám sát hành động của chủ nhà, làm chủ nhà không có chút riêng tư nào, thật quá đáng nhỉ?"
【 Tôi……】 Bản thân hệ thống có rất nhiều vật phẩm phong phú từ kho, giờ khắc này thế nhưng lại nghèo.
Cuối cùng vẫn là hệ thống nhìn túi đậu Hà Lan trong tay Uông Vũ Quy, sau đó bỗng nhiên biết đóng tiền nhà thế nào: 【 Tôi có thể giúp cô làm ruộng!!! 】
“Hửm?” Uông Vũ Quy rốt cuộc có chút hứng thú.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play