Uông Vũ Quy nhìn những đồng ruộng hoang phế, dục vọng thật vất vả mới áp xuống lại lần nữa trồi lên mãnh liệt —— Đệch, muốn làm ruộng quá đi!
Cũng may tiểu đội mới đi tuần tra trở về nhanh chóng, lúc này mới đem ý niệm lập tức làm ruộng của Uông Vũ Quy đánh mất.
“Toàn bộ thị trấn đều rất an toàn, không có bóng dáng tang thi, đi thôi.” Người dẫn đầu tên Lương Hữu mở miệng nói.
Tạ Vân nghe vậy gật đầu, lúc này mới đón những người khác: “Đi.”
“Tôi vừa mới mang các anh em nhìn đơn giản một chút, nơi này hẳn đã sớm bị người khác lục soát, đồ ăn, dược phẩm hoặc tài nguyên linh tinh có thể sử dụng, đã sớm bị cướp đoạt không còn, bất quá phòng ở không bị hư hoại nghiêm trọng, ít nhất có thể nghỉ ngơi tốt.”
“Ừm.”
Lương Hữu đem người của tiểu đội Tạ Vân đưa tới tòa nhà ba tầng lớn nhất trấn, đến nỗi những người khác, dù sao trong thị trấn xem như an toàn, bọn họ cũng không quản, rốt cuộc có thể thuận tiện hộ tống bọn họ đã xem như tận tình tận nghĩa, cũng không thể từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ bọn họ đều phải hỗ trợ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play