09
Qua lời kể của cảnh sát, tôi nhớ lại một sự thật rùng rợn mà tôi dường như đã quên.
Một năm trước, cha tôi đã ngoại tình với một sinh viên nhỏ hơn ông mười mấy tuổi.
Hôm đó, chị cả bảo tôi dẫn em trai đi công viên giải trí chơi.
Nhưng đúng lúc thời tiết xấu nên chúng tôi đã về nhà sớm.
Tôi và em trai đã thấy bố mẹ đang cãi nhau dữ dội.
Mẹ la hét chói tai, cầm chặt cánh tay bố và cắn vào đó.
Có lẽ bố bị cắn đau nên ông đã nắm tóc mẹ, kéo mạnh xuống bồn tắm.
Chúng tôi đã sợ đến mức đứng hình.
Mẹ bị nhấn đầu vào nước, liên tục vùng vẫy.
Cuối cùng, em trai tôi đã lao lên trước.
Nó cắn mạnh vào đùi của bố.
Bố hét lên một tiếng, bất ngờ đẩy em trai tôi ra.
Nhưng không ai ngờ rằng, đầu em trai lại va phải góc sắc của chậu rửa tay.
Máu chảy khắp nơi.
Trước mắt tôi toàn là màu đỏ.
Là máu của em trai.
Bố nhìn em trai một cái đầy lo lắng, run rẩy đưa tay kiểm tra hơi thở của nó.
Ông lùi lại hai bước, hoảng loạn nhìn chúng tôi rồi bỏ chạy.
Tôi và chị cả khóc lóc kéo mẹ ra ngoài, gọi điện báo cảnh sát.
Mẹ còn sống nhưng em trai thì đã chết.
Chúng tôi đều rất đau buồn về cái chết của em trai.
Nhưng sáng hôm sau, em trai đột nhiên xuất hiện trở lại trong nhà, không có bất kỳ thương tích nào.
Cũng chính vào ngày đó, ký ức của chúng tôi trở nên mờ nhạt.
Hay nói chính xác hơn, ký ức như đã bị thay đổi đột ngột.
Chúng tôi hoàn toàn quên mất sự thật rằng em trai đã chết và tiếp tục sống cùng nó.
Người đầu tiên phát hiện ra bí mật của em trai là bố.
Trí nhớ của ông không hề thay đổi.
Khi một người nhìn thấy đứa con trai bị chính tay mình giết chết bỗng dưng xuất hiện trước mặt mình như chưa hề có chuyện gì xảy ra, tâm lý của ông đã hoàn toàn sụp đổ.
Và chính vì bố mà em trai cũng đã phát hiện ra bí mật này.
Điều nó phát hiện không phải là bí mật của người khác, mà là bí mật rằng nó đã chết.
Khi một người phát hiện ra bí mật của ma quỷ, chúng sẽ giết chết bạn.
Em trai đã giết bố.
Chị cả nghi ngờ cái chết của bố.
Cô ấy nói với tôi rằng, hôm ấy thấy bố chết, em trai đã lén lút ra ngoài giữa đêm.
Một khi sự nghi ngờ bắt đầu nhen nhóm, bí mật sẽ nhanh chóng bị phát hiện.
Chị cả là người thứ hai phát hiện ra bí mật kinh khủng này.
Tất nhiên, sau đó chị ấy đã bị em trai giết chết.
Sau khi chết, chị cả hoàn toàn bị em trai đồng hóa và trí nhớ của chị cũng thay đổi.
Chị nghĩ rằng điều mình phát hiện không phải là bí mật của em trai, mà là bí mật của mẹ về việc mẹ đã chết.
Em trai lại tiếp tục thay đổi trí nhớ của mẹ, khiến mẹ nghĩ rằng người đã chết hôm ấy thực ra là chị cả.
Nó thành công trong việc khiến chúng tôi bắt đầu nghi ngờ lẫn nhau.
Và mục đích duy nhất của nó là dụ tôi giết chết người còn lại, mẹ tôi.
10
Lúc này tôi đã khóc hết nước mắt.
"Tôi phải làm gì đây?" Tôi nghẹn ngào nói.
Giọng nói của viên cảnh sát mang một sức mạnh êm dịu nhưng mạnh mẽ dẫn dắt:
"Bạch Nhu, bây giờ cháu phải giữ bình tĩnh, không thể để họ phát hiện cháu đã biết bí mật này. Tiếp theo làm thế nào là tùy thuộc vào cháu."
Tôi dần lấy lại bình tĩnh.
Tôi cúp điện thoại, cầm một con dao trái cây giấu ở phía sau.
Tôi mở cửa phòng chị cả.
Chị ngồi trên giường, cúi đầu, cổ uốn cong xuống đến mức không thể tin được.
"Chị, em đã nghĩ thông suốt rồi, chúng ta thật sự phải giết mẹ ngay."
Chị ngẩng đầu lên, ngạc nhiên.
Tôi nhìn thấy trong mắt chị ẩn giấu sự tàn nhẫn.
"Vậy chúng ta đi giết bà ấy."
Chị phấn khích đi về phía tôi.
Phút tiếp theo, con dao trái cây mà tôi giấu sau lưng đã đâm vào bụng chị.
Chị nhìn tôi với vẻ kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ tôi lại giết chị.
"Xin lỗi." Tôi khóc nức nở.
Lúc này, ánh mắt tàn ác trong mắt chị bỗng nhiên biến mất.
Thay vào đó là một cảm giác mà tôi vô cùng quen thuộc.
Cô ấy nhìn tôi, giơ tay lên, dường như muốn lau nước mắt cho tôi.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, chị biến mất khỏi tầm mắt tôi.
Những món đồ xung quanh như bị cuốn đi như thủy triều.
Sàn nhà biến thành từng mảnh vụn nhỏ, cuối cùng trở thành một khoảng trắng.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tôi hoảng hốt nhìn xuống sàn nhà, cảm giác mất trọng lực ập đến cuốn lấy tôi một cách mạnh mẽ
Ngay giây sau tôi hoàn toàn mất đi ý thức.
Chỉ nghe thấy một câu…
"Thí nghiệm thành công."