Vong linh này nói cho nàng ta biết bản thân có thể biến thành đệ nhất mỹ nhân của Tứ Hải Bát Hoang.

 

Hồ Dao Dao tin.

 

Ngay từ đầu khuôn mặt bình thường của nàng ta không có bất kỳ kẻ nào ái mộ, cho nên nàng ta chỉ có thể dựa vào chính mình.

 

Bản thân vốn là yêu, hại người chắc chắn sẽ bị trời phạt, cho nên nàng ta chưa bao giờ dám ra tay với người sống, mỗi lần đều lặng lẽ đào mộ những nữ tử mới hạ táng, chọn lựa bộ phận xinh đẹp nhất của các nàng.

 

Từ một người có vẻ ngoài bình thường, trên mặt đột nhiên xuất hiện một hai bộ phận xuất chúng, nàng ta cứ như vậy, hôm nay thu thập đôi mắt, ngày mai thu thập cái mũi, dùng Hoa Kính hoán đổi các bộ phận đó.

 

Dần dần nàng ta biến thành một mỹ nữ vô cùng xinh đẹp.

 

Khi trở nên xinh đẹp, rất nhiều nam nhân xun xoe trước nàng ta, cho nàng ta rất nhiều tài nguyên, sau đó Hồ Dao Dao gặp được Xích Vũ.

 

Xích Vũ đối với Hồ Dao Dao nhất kiến chung tình, giúp nàng ta phi thăng.

 

Ở phàm giới mấy trăm năm, Dao Dao đã sớm biết cách khống chế tâm của nam nhân, nàng ta lúc đó đã trở thành một đại mỹ nhân, nên việc nắm bắt tâm của nam nhân càng trở nên dễ như trở bàn tay.

 

Nàng ta dễ dàng lừa gạt Xích Vũ giúp mình tìm thật nhiều nữ tử xinh đẹp, Xích Vũ vừa ra tay, chất lượng của những nữ tử này càng cao hơn một bậc.

 

Bởi vì, tất cả nữ tử này đều là người sống.

 

Nhưng tất cả chuyện này có quan hệ gì với nàng ta đâu? Tất cả là do hắn tự nguyện, nàng ta không có ép buộc hắn. Bản thân Xích Vũ là thần tiên, dù g.i.ế.c nhiều người phàm, cũng không bị trời phạt.

 

Có Xích Vũ trợ giúp, Hồ Dao Dao càng trở nên xinh đẹp, vì thế nàng ta câu dẫn được rất nhiều tiên quân.

 

Những tiên quân này đều là những kẻ nhát gan, người nguyện ý giúp nàng ta thu thập mỹ nữ phàm giới chỉ có Xích Vũ và Thanh Đồ.

 

Hai kẻ này hiện tại đã thành phế nhân, bị Thiên Đình phát giác, biếm hạ phàm giới, còn bị kẻ khác cướp mất tiên cốt, chỉ có thể vĩnh viễn làm người phàm.

 

May mắn hiện tại nàng ta đã đủ xinh đẹp, không cần thay đổi bộ phận trên gương mặt nữa.

 

Hồ Dao Dao tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

 

Sau khi im lặng một lát, nàng ta bỗng cười khanh khách, hừ lạnh nói: “Nàng là công chúa thì thế nào? Chỉ cần ta nói với Mặc Diễn, nàng khi dễ ta, muốn hắn giúp ta bắt nàng tới đây cho hả giận, Mặc Diễn ca ca liền trực tiếp khai chiến cùng Nhân tộc.”

 

“Chờ tới lúc quốc gia của nàng bại trận, khuôn mặt của nàng cũng chỉ có thể là của ta.”

 

_____________



 

Ngoại thành Cửu Lê, lôi kiếp kéo dài tới chạng vạng, binh lính nhân tộc sớm đã nhận lệnh Tằng Lỗ lui về thành, trên chiến trường chỉ còn Toa Dư và đám ma binh.

 

Một ít lôi kiếp đánh vào người Toa Dư, còn lại đánh toàn bộ vào đám ma binh của Ma tộc.

 

Toa Dư lợi dụng lôi kiếp, gián tiếp g.i.ế.c hết ma binh, tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp nơi, muốn chạy cũng không thể chạy, tất cả m.á.u đều bị nàng hấp thụ.

 

Chờ tới lần độ kiếp tiếp theo, nàng đã chuẩn bị tốt, Toa Dư từ Độ Kiếp sơ kỳ thăng cấp lên Độ Kiếp hậu kỳ, tới giai đoạn cuối, lôi kiếp phi thăng ầm ầm giáng xuống!

 

“…. Tướng quân! Người này tựa hồ cũng là Ma tộc, có vẻ nàng ta tu luyện tà công, chuẩn bị phi thăng!”

 

Biểu tình Tằng Lỗ trở nên phức tạp, kẻ cứu Đông Li quốc, hóa ra lại là một Ma tu.

 

Lại còn là nữ nhân.

 

“Mặc kệ nàng có phải Ma tộc hay không, nàng đã báo danh tòng quân Đông Li quốc, thì nàng chính là binh lính của Đông Li! Nàng cứu Đông Li đó hoàn toàn là sự thật. Toàn quân nghe lệnh, gửi chiến báo về Đông Li cho ta.” Tằng Lỗ dứt khoát nói lớn.

 

Nếu nữ tử này g.i.ế.c lui Ma tộc, hắn nhất định sẽ không đoạt công lao của nàng.

 

“Tướng quân!”

 

Lôi kiếp phi thăng càng trở nên hung bạo, mang theo ưu thế hủy thiên diệt địa, ngay cả Cửu Lê thành cách chiến trường rất xa, cũng bị mây lôi kiếp che lấp.

 

Hơn trăm vạn ma binh bị Toa Dư giết, chỉ còn 50 vạn, hiện giờ chịu đựng lôi kiếp, số ma binh này cũng tràn ngập nguy cơ toàn quân bị diệt.

 

Chờ tới lúc tia sét cuối cùng giáng xuống, trừ bỏ Toa Dư, tất cả đều đã biến thành tro bụi.

 

Thi thể của Ma binh đều hôi phi yên diệt.

 

Nhưng kỳ quái là, kết thúc lôi kiếp phi thăng, Toa Dư không nhìn thấy bất kỳ nấc thang dẫn lên trời nào.

 

Đây là xảy ra chuyện gì? Thiên Đạo có ý gì đây? Xem thường nàng đúng không?

 

Toa Dư tức muốn hộc máu, nàng hao tổn tâm cơ liệu sự như vậy, không cho nàng phi thăng là có ý gì?

 

Giết trăm vạn người, thực lực của nàng đã đạt tới Kim La Đại Tiên, chỉ kém phi thăng chứng đạo một chút, liền có thể g.i.ế.c thẳng lên Thiên Đình báo thù rửa hận.

 

Nếu không có thang lên Thiên Đình, sẽ không thể nào tới được Cửu Trọng Thiên, như vậy nàng muốn trả thù cũng không được.

 



“Người có điều không biết, tại hạ giới, Ma tộc tuy hung hăng ngang ngược, nhưng bọn hắn có một rào cản với Thiên Đình, đó chính là cả đời cũng không thể phi thăng, dù tu vi có cao thâm tới đâu, cũng chỉ có thể bị nhốt ở hạ giới.”

 

Một giọng nữ mềm mại vang lên, Toa Dư đang tức giận, hung tợn quay đầu, tức khắc sửng sốt.

 

Một thiếu nữ mặc cung trang lộng lẫy đứng trên tường thành, an tĩnh điềm đạm mà nhìn nàng.

 

Thiếu nữ khí chất an tĩnh, nhẹ nhàng, tựa một gốc u lan, eo thon chỉ bằng một nắm tay, làn da trắng như tuyết, ngũ quan hài hòa phát sáng, khí chất lung linh kỳ ảo, còn đẹp hơn Hồ Dao Dao gấp trăm lần.

 

“Ngươi là ai?” Toa Dư ngây ngẩn hồi lâu mới hoàn hồn.

 

Không chờ nàng trả lời, chủ soái Tằng Lỗ từ đằng sau vọt tới, dẫn theo binh lính đồng loạt quỳ xuống: “Tham kiến công chúa điện hạ!”

 

“Đều đứng lên đi.” Đông Tang La phất tay.

 

Tằng Lỗ nhìn thiếu nữ phía trước, khuôn mặt đỏ bừng, lắp bắp nói: “Điện hạ cành vàng lá ngọc, sao có thể tới Cửu Lê thành? Những ma binh này rất càn rỡ, nếu người xảy ra chuyện bất trắc…”

 

Đông Tang La mỉm cười: “Ta thân là công chúa một nước, đương nhiên không thể làm người nhát gan tránh sau lưng các tướng sĩ, nếu Cửu Lê bị phá, Đông Li thất thủ, ta tự nhiên cũng vong mạng theo.”

 

Nàng biết rõ vẻ đẹp của bản thân vốn là tai hoạ, cũng biết rõ nhân tộc khó thắng ma tộc, lần này tới đây, chính là ôm lấy tâm trạng hi sinh vì tổ quốc.

 

Có lẽ, chỉ khi nàng c.h.ế.t đi, Ma tộc mới buông tha cho Đông Li.

 

Nhưng nàng không hề nghĩ tới sẽ gặp được kỳ nhân như Toa Dư.

 

Đông Tang La nhìn toa Dư cả người đầy máu, không một chút sợ hãi, ánh mắt mang theo tò mò cùng sùng bái.

 

“Vị cô nương này, lấy tài hoa của ngươi, chỉ làm một tiểu binh thì đúng là nhân tài không được trọng dụng, lấy một địch trăm vạn, g.i.ế.c cho đại quân ma tộc tan tác. Lần này tới đây, phụ hoàng đã ủy thác kim ấn cho ta, không bằng ta phong ngươi làm chủ soái thì thế nào?”

 

Tằng Lỗ nghe được những lời này, không cảm thấy phẫn nộ, hắn rõ người này đáng nhận được phần thưởng như thế.

 

Tất cả những người chứng kiến trận chiến này đều không khỏi cảm thán đây là trận  chiến có một không hai, đều không hai lòng cam tâm tình nguyện bội phục Toa Dư.

 

Toa Dư nhìn vị công chúa xinh đẹp trước mặt, trong lòng không ngừng suy nghĩ, trách không được Hồ Dao Dao nóng ruột tới mức nhảy nhót lung tung, bằng mọi giá muốn Mặc Diễn khai chiến, nhất định phải ép Đông Li giao người bằng được.

 

Nhìn khuôn mặt này đi.

 

Nàng nhếch khoé môi cười: “Ta muốn phong hào gì cũng được sao?”

 

Đông Tang La gật đầu: “Đó là tất nhiên:”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play