Cứ thế, Bồ Lao theo anh thanh niên kia về nhà, định học hỏi chút ít về các sản phẩm công nghệ cao của nhân tộc, sau đó thì gặp chuyện.

Nói đến đây, Bồ Lao tỏ vẻ vô cùng uỷ khuất: “Vì cháu lén dùng điện thoại của người kia đặt vài lần đồ ăn ngoài, nhưng lại không có tiền trả cho anh ta. Cháu định bụng sau này kiếm được tiền sẽ trả lại cho anh ta, nào ngờ đột nhiên có một con yêu nhỏ đến nhà anh ta, còn muốn ăn thịt anh ta. Cháu liền ra tay giúp anh ta đánh c.h.ế.t con yêu nhỏ đó, nuốt yêu đan của nó, coi như là trả tiền cơm.”

Long Thanh Thanh thấy, việc này coi như là ơn cứu mạng, đủ để trả cho mấy bữa cơm hộp kia rồi. Cô gật đầu nói: “Cháu làm rất tốt, vậy sau đó tại sao lại kinh động đến người của Cục Quản Lý Dị Tướng?”

“Cháu cũng không biết nữa!” Bồ Lao vẻ mặt ngây thơ, “Cháu đang ở nhà người kia dùng máy tính bảng xem phim truyền hình, đột nhiên có hai tu sĩ xông vào, nói là người của Cục Quản Lý Dị Tướng, bảo cháu xuất trình chứng minh nhân dân. Cháu nói cháu không có, nếu các người không cho cháu lên bờ, vậy cháu về biển là được rồi. Họ lại bảo cháu phải về Cục làm thủ tục đăng ký. Cháu không chịu, họ liền động thủ.”

Nói đến đây, Bồ Lao có chút phẫn nộ: “Cháu đương nhiên không thể đứng im cho bọn họ đánh! Cháu đâu có làm chuyện xấu, dựa vào cái gì mà bắt cháu? Dù sao thì tu vi của hai người kia cũng không cao lắm, cháu vốn định đánh c.h.ế.t cho xong chuyện, sau đó lại nghĩ nơi này dù sao cũng là địa bàn của nhân tộc, nên chỉ đánh bị thương họ.”

Long Thanh Thanh thấy cũng chẳng có gì sai, Bồ Lao đã nói muốn về biển rồi, sao họ cứ bám riết không tha? “Sau đó thì sao?”

Bồ Lao: “Đánh nhau xong cháu có hơi đói, định bụng đặt đồ ăn ngoài. Nhưng mà người kia không biết chạy đi đâu rồi, còn mang theo cả điện thoại. Cháu định ra ngoài tìm anh ta, vừa hay trên đường gặp được Hạ Bất Ngôn, cậu ta nói là nhận lệnh của cô, đến đây đặc biệt tìm cháu.

Hạ Bất Ngôn đi cùng người họ hàng của anh ta là Hạ Dương. Hoá ra Hạ Dương là người một phe với hai tên tu sĩ kia, nhưng nể mặt Hạ Bất Ngôn nên cháu không ra tay.

Hạ Bất Ngôn nói là hai bên hiểu lầm nhau, hay là ngồi xuống nói chuyện. Sau đó cháu liền đến đây, họ nói cháu không đăng ký thân phận, còn phá vỡ quy tắc, bảo cháu ở lại đây học tập. Cháu đương nhiên không muốn, nhưng Hạ Bất Ngôn nói đã báo tin cho cô rồi, bảo cháu đừng nóng vội, cháu mới ở lại.”

Long Thanh Thanh vỗ bàn: “Chờ đó, cô sẽ đòi lại công bằng cho cháu.”

Bồ Lao lập tức vui vẻ: “Hừ, đám nhân tộc và yêu tộc này thật là vô lễ, chúng ta liên thủ, đánh c.h.ế.t bọn họ cho xong chuyện, đỡ phải dài dòng.”



Bồ Lao mắc chứng sợ giao tiếp xã hội, nhưng cũng không phải loại dễ bị bắt nạt, dù sao trong người cũng mang huyết mạch chân long. Lúc này lại có Long Thanh Thanh chống lưng, lá gan lập tức phình to.

Long Thanh Thanh vừa ra ngoài, Hạ Dương liền tiến lên nghênh đón.

Hạ Dương cũng là thuỷ tộc, khi đối mặt với chân long thì cảm thấy áp lực rất lớn. Nhưng dù sao đây cũng là công việc của anh ta, anh ta đành cố gắng chịu đựng sự áp chế đến từ huyết mạch, nói: “Điện hạ, người có muốn xem ghi chép của Trương Hiểu Thần trước không?”

Long Thanh Thanh hừ một tiếng: “Bồ Lao chẳng phải đã nói rõ rồi sao, còn có gì đáng xem?”

Hạ Bất Ngôn lập tức lấy lòng, đưa bản ghi chép của Trương Hiểu Thần cho Long Thanh Thanh.

Long Thanh Thanh cũng nhận lấy, phía trên là tên, số chứng minh thư và nghề nghiệp là streamer game của Trương Hiểu Thần. Bên dưới là chi tiết vụ án:

【Ngày xuất hiện dị thường hình như là ngày 5. Bởi vì mỗi ngày tôi livestream cơ bản đều trên 8 tiếng, bình thường cũng không ra ngoài mấy, đói bụng thì đều gọi đồ ăn ngoài. Trưa hôm đó tôi cũng đặt đồ ăn như thường lệ, là combo gia đình của KFC và một chai Coca lớn.

Ăn gà rán xong, tôi lại livestream thêm hai tiếng, thấy hơi buồn ngủ nên ngủ trưa một giấc. Tỉnh dậy, tôi định ăn hết chỗ gà rán còn thừa từ trưa, nhưng khi mở nắp hộp ra, tôi mới phát hiện bên trong trống không, ngay cả Coca cũng chỉ còn lại vỏ chai.

Nhưng tôi nhớ rõ là còn thừa mấy miếng gà rán mà, cho dù tôi nhớ nhầm, thì một chai Coca lớn như vậy tôi cũng không thể nào uống hết được.

Nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ là dạo này thức khuya nhiều quá, đầu óc hơi mơ hồ, nên không suy nghĩ nhiều. Buổi tối tôi vẫn gọi đồ ăn ngoài, ăn xong tiếp tục livestream. Khoảng 8, 9 giờ, tôi mơ hồ nghe thấy tiếng mở cửa, tưởng là tiếng từ nhà bên cạnh, nên không ra xem.



Cho đến trưa hôm sau, tôi lại gọi đồ ăn ngoài, mới phát hiện trên đơn hàng của X đoàn vậy mà xuất hiện một đơn hàng mới. Đơn hàng đó đặt rất nhiều món, hết hơn một trăm tệ.

Tôi tưởng là hệ thống bị lỗi, liền kiểm tra X Bảo, quả nhiên đã thanh toán rồi; tôi lại gọi điện thoại hỏi cửa hàng, họ cũng nói tối qua đã giao đồ ăn cho tôi. Chỉ là sau khi mở cửa không thấy ai, shipper liền treo đồ ăn lên tay nắm cửa rồi rời đi.

Tôi lại đi lục thùng rác, bên trong quả thực có hộp đựng đồ ăn của đơn hàng đó. Nhưng khoảng thời gian đó tôi đang livestream mà, khán giả trong phòng livestream đều có thể làm chứng cho tôi.

Tôi hơi sợ, nhưng tìm khắp nhà cũng không phát hiện ra điều gì bất thường. Vì còn phải livestream, tôi chỉ đành tạm thời không quan tâm đến chuyện này nữa. Thế mà sau đó vẫn cứ xuất hiện những đơn hàng mới một cách khó hiểu, cho dù tôi đổi mật khẩu thanh toán cũng vô dụng.

Tôi liền nghi ngờ có phải mình gặp ma rồi không, còn lên mạng hẹn một vị đại sư, định nhờ ông ấy giúp hóa giải.

Đại sư đến sau đó liền đi loanh quanh trong nhà tôi, nói đúng là có yêu quái. Sau đó ông ta đột nhiên phun một luồng khí vào người tôi, tôi liền ngất đi.

Sau khi tỉnh lại, tôi phát hiện trong nhà hơi bừa bộn, tôi nghi ngờ ông đại sư kia là kẻ lừa đảo, liền vội vàng đến đồn cảnh sát báo án.】

Long Thanh Thanh sau khi đọc xong bản ghi chép: “...”

Chuyện này kỳ thực cũng không quá phức tạp. Bồ Lao sử dụng Chướng Nhãn Pháp, người thường đương nhiên không nhìn thấy nó. Trong lúc Bồ Lao quan sát nhân tộc, vì nhất thời thèm ăn nên đã dùng tài khoản điện thoại của Trương Hiểu Thần này đặt vài lần đồ ăn ngoài.

Trương Hiểu Thần cảm thấy trong nhà có ma, liền lên mạng mời đại sư, kết quả lại mời phải một con yêu quái xấu xa. Con yêu xấu xa đó muốn ăn thịt anh ta, kết quả lại bị Bồ Lao nuốt yêu đan. Bồ Lao cảm thấy mình đã cứu mạng Trương Hiểu Thần, coi như là trả tiền cơm cho anh ta.

Cuối cùng Trương Hiểu Thần báo cảnh sát, kinh động đến người của Cục Quản Lý Dị Tướng. Mấy tu sĩ kia không phải đối thủ của Bồ Lao, bị Tôm Hùm Cẩm Tú dò ra tung tích của Bồ Lao, tìm đến đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play