Thiên Đạo im lặng, mọi người có mặt đã hiểu ra, lần lượt đến khuyên nhủ Long Thanh Thanh:
“Điện hạ, đây là số mệnh của Đản Đản, mong ngài hiểu cho.”
“Đúng vậy, nó vốn là thần niệm của Thiên Đạo hóa thành, không phải con người.”
“Điện hạ, mong ngài lấy đại cục làm trọng, để Đản Đản hoàn thành sứ mệnh của mình đi.”
“Điện hạ, nếu Đản Đản không thể bảo vệ hai giới, hai giới sẽ dung hợp, chẳng lẽ ngài muốn nhìn thấy sinh linh lầm than sao?”
Long Thanh Thanh tức giận, cảm thấy những người này chỉ biết nói suông. Trước đây cô quả thực sẵn sàng góp một phần sức lực cho việc dung hợp hai giới, nhưng điều đó không bao gồm việc hy sinh con trai mình. “Ai dám để con trai ta làm giới linh thì hãy bước qua xác rồng của ta.”
Nói xong, Long Thanh Thanh hóa thành Thanh Long dài hơn trăm mét, cuộn chặt lấy tấm bia đá, ngay cả gà con Phượng cũng bị cô cuốn vào. Cô còn phải an ủi Đản Đản: “Đản Đản đừng sợ, mẹ ở bên ngoài, không ai có thể mang con đi khỏi mẹ.”
Tuy nhiên, Thiên Đạo trực tiếp nâng tấm bia đá cùng với Long Thanh Thanh và gà con Phượng lên trời.
Long Thanh Thanh không biết làm sao để thuyết phục Thiên Đạo, bèn mắng to: “Thiên Đạo, ngươi làm việc bất công, ta không phục!”
Thiên Đạo: “Ta bất công chỗ nào?”
Long Thanh Thanh: “Nếu ngươi đã hóa thần niệm thành giới linh, tại sao còn để nó đầu thai vào bụng ta. Nếu nó đã là con trai ta, tại sao ngươi lại muốn cướp nó đi?”
“Thiên Đạo, ngươi cướp con trai của rồng, phá hoại gia đình người khác, làm sao khiến người ta tâm phục khẩu phục?”
Tuy nhiên, mặc cho Long Thanh Thanh nói thế nào, Thiên Đạo cũng không trả lời nữa.
Long Thanh Thanh mắng mệt rồi, nhất thời cũng không biết làm sao. Cô chỉ là một con rồng, làm sao đấu lại Thiên Đạo, làm sao cướp con trai từ tay Ngài.
Nhưng cô vẫn không tìm ra cách.
Cuối cùng, tấm bia đá rơi xuống vùng đất cực bắc, Long Thanh Thanh nghe thấy Đản Đản khóc lóc trong tấm bia: “Mẹ ơi, con lạnh quá.”
Long Thanh Thanh vội vàng nói: “Con còn nhớ khẩu quyết tu luyện mà mẹ dạy trước đây không, con cũng có thể tu luyện trong đó, chỉ cần tu luyện là không lạnh nữa.”
Đản Đản căn bản không nghe lọt tai, khóc lóc: “Mẹ ơi, con không muốn tu luyện, con muốn mẹ, con muốn ba.”
Long Thanh Thanh nghe con khóc mà tim như tan nát, hận không thể thay con chịu khổ. Đột nhiên cô lóe lên một tia sáng, nói lớn: “Thiên Đạo, ta nguyện ý thay Đản Đản trấn thủ hai giới, ngươi mau thả nó ra.”
Dù cả đời còn lại phải bị phong ấn trong tấm bia đá, cô cũng không nỡ để Đản Đản chịu khổ.
Thiên Đạo không nói gì, Long Thanh Thanh tiếp tục nói: “Chỉ cần có người trấn thủ giới bia, ngươi quản là ai chứ? Hơn nữa Đản Đản còn là một đứa trẻ, làm sao có thể gánh vác trọng trách này? Lỡ như có người tu hành nào đó đánh chủ ý lên giới bia, Đản Đản làm sao đánh lại được? Còn ta dù sao cũng là rồng trưởng thành, chẳng lẽ không mạnh hơn một đứa trẻ sao?”
Thiên Đạo lại im lặng, Long Thanh Thanh còn định nói tiếp thì Ngài đột nhiên nói: “Ngươi có biết tại sao khi ngươi và Phượng Ly Cửu xuyên qua hai giới lại không có trí nhớ, hơn nữa tu vi hoàn toàn biến mất không?”
“Không biết.”
“Giới linh bị Mặc Trục Âm đánh tan linh thể liền trở về bên cạnh ta. Vì đã có ý thức tự chủ, nó nói rằng mình đã canh giữ giới bia hàng vạn năm, quá cô đơn, muốn trải nghiệm cảm giác làm người. Sau đó nó đã tự tìm cho mình một cặp cha mẹ, chính là ngươi và Phượng Ly Cửu. Nó biết những việc ác mà Mặc Trục Âm đã làm trước đây, sợ hắn sẽ bất lợi cho các ngươi, nên đã phong ấn ký ức của các ngươi, đồng thời rút hết tu vi của các ngươi, khiến các ngươi tưởng rằng mình là người thường.”
Long Thanh Thanh nhớ tới những nghi vấn bấy lâu nay: “Vậy tại sao ta lại tưởng rằng thế giới này là một cuốn sách?”
Thiên Đạo: “Trong thời gian chờ đợi đầu thai, giới linh rảnh rỗi không có việc gì làm, ý thức tiến vào trang web tiểu thuyết do con người sáng lập, đọc rất nhiều truyện online, đặc biệt là thể loại phản diện xuyên sách nghịch tập. Nó đã tự chọn cho gia đình mình một hình tượng nhân vật như vậy.”
Long Thanh Thanh vô cùng cạn lời, sao lại tự hại mình như vậy chứ? Chẳng lẽ không nên tạo cho mình một hình tượng chính nghĩa vĩ đại sao, có ai lại thích làm phản diện chứ?
Thôi vậy, có lẽ giới linh trấn thủ giới bia trong tấm bia đá hàng vạn năm, cũng không tiếp xúc với ai, vẫn còn ngây thơ như tờ giấy trắng, cái gì cũng không hiểu.
Long Thanh Thanh lại nghĩ đến việc trước khi bị sét đánh, cô thật sự chưa từng hoài nghi thân phận của mình, bèn hỏi: "Vậy tại sao lại đột nhiên dùng thiên lôi đánh thức ta?"
"Sớm muộn gì cũng phải đối mặt, chi bằng chuẩn bị sớm." Thực ra là, cốt truyện gốc đã đi đến hồi kết, nếu không đánh thức người ta dậy thì cả nhà ba người sẽ tiêu đời.
Long Thanh Thanh không biết phải nói gì nữa.
Thiên Đạo lại hỏi: "Bây giờ, ngươi còn bằng lòng thay nó trấn thủ hai giới không?"
Long Thanh Thanh hỏi ngược lại: "Vậy bây giờ nó có ký ức về giới linh không?"
"Không có. Nó nói nó muốn làm người một đời, không cần ký ức trước kia. Hơn nữa những ký ức đó cũng rất khô khan tẻ nhạt, không cần thiết phải giữ lại."
Long Thanh Thanh cười, "Không có ký ức trước kia, nó chính là con trai tôi, tôi nguyện ý thay nó trấn thủ giới bia." Tuy rằng đứa con trai này hơi bị “lầy”.
Thiên Đạo lại một lần nữa im lặng, Long Thanh Thanh cũng không thúc giục, ôm giới bia vừa dỗ dành Đản Đản vừa vuốt ve bộ lông tơ của gà con.
"Cũng được." Thiên Đạo cuối cùng cũng lên tiếng, "Thật ra giới bia nối liền hai giới, linh khí dồi dào, đúng là nơi tu luyện tốt. Nhà các ngươi có thể thay phiên nhau canh giữ giới bia, nếu về sau có thể tu luyện ra phân thân thì không cần phải cứ ở trong giới bia nữa."
Long Thanh Thanh mừng rỡ, tu luyện ở đâu mà chẳng là tu luyện, hơn nữa còn có thể luân phiên, không còn cách giải quyết nào tốt hơn nữa rồi. Xem ra cô không cần phải ở trong giới bia cả đời.
Long Thanh Thanh cảm thấy trên người mình và Phượng Ly Cửu có kim quang lóe lên, sau đó cô liền biết cách đi vào trong giới bia.
"Tự lo liệu cho tốt."
Thiên Đạo để lại câu nói cuối cùng rồi biến mất, Long Thanh Thanh thì mang theo gà con đi vào giới bia.
Bề ngoài giới bia tuy không lớn nhưng bên trong lại có một không gian vô cùng rộng rãi, đủ cho cả nhà bọn họ sinh sống.
Thực sự là tình huống nhà cô bây giờ, chỉ có thể để cả nhà ba người đoàn tụ trong giới bia. Nếu không, cô canh giữ giới bia, rốt cuộc là để gà con Phượng Ly Cửu mang theo Đản Đản, hay là Đản Đản mang theo bố nó đây?
Lúc này Long Thanh Thanh rất muốn lên mạng than thở: Các bạn ơi ai hiểu cho tui hông, chồng đột nhiên biến thành con trai rồi nè.
(Hết chính văn)