Nàng đưa tay, hắn không nắm, là muốn đánh mặt của nàng, nói cho nàng biết đừng tưởng rằng trèo lên Trần Lãnh chính là bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng. Nhưng trước mắt người ta chỉ nói tên, lại căn bản không vươn tay ra, điều này đại biểu cho cái gì? Đại biểu nữ nhân quyến rũ hai bàn tay trắng này khinh thường hắn!
Sắc mặt Thiệu Huy nhất thời trở nên vô cùng khó coi. Người bình thường nhìn thấy biểu tình của hắn sẽ bị hù chết, Thiệu công tử ngày thường khuôn mặt tươi cười đón người, nhưng một khi hắn không cười, vậy đại biểu có người xui xẻo.
Thanh Hoan uống một ngụm nước trái cây, cảm thấy mùi vị không tệ, vì thế cố ý đưa ly đến bên môi Trần Lãnh: "Cậu nếm thử đi.
Trần Lãnh do dự nửa giây, nghĩ thầm, hai vợ chồng là muốn hôn môi, như vậy dùng chung một cái chén cũng không có gì, mặc dù như vậy đổi nước miếng có chút không vệ sinh.
Nhìn Trần Lãnh cư nhiên thật sự uống nước trái cây một người phụ nữ uống qua, con ngươi Thiệu Huy suýt nữa trừng ra! Hắn quay đầu nhìn Ôn Chi Phù một cái, thấy nàng trong mắt rưng rưng nhu nhược đáng thương, trong lòng thương tiếc không thôi, ỷ vào quan hệ tốt với Trần Lãnh, nói: "A Lãnh, hôm nay là chúng ta những bằng hữu này tụ hội, ngươi như thế nào tùy tiện liền dẫn người tới?"
Trần Lãnh hoàn toàn không nghe ra ý tứ của anh, rất nghiêm túc rất bình thản trả lời: "Cô ấy là vợ tôi.
Thiệu Huy giống như nuốt một con ruồi không biết nên nói cái gì, khóe miệng Thanh Hoan hơi nhếch lên, đùa cợt không thôi. Thiệu Huy bị nụ cười giễu cợt trên khóe miệng cô làm cho trong lòng nổi giận, "Cô điên rồi sao! gia tộc của cô đồng ý cho cô lấy một người phụ nữ như vậy sao?! tôi không biết cô lại là người nông cạn như vậy!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT