Trần Lãnh không thích mèo, nhưng lúc này người phụ nữ ôm cổ anh từ phía sau khiến anh cảm thấy rất thoải mái, vì vậy anh quyết định tha thứ cho sự thất lễ của cô, nói với cô: "Anh không muốn nuôi mèo."
"Cát Quang theo ta thật lâu, ta rất thích nó, chẳng lẽ ngươi muốn ta đem nó vứt bỏ sao?" "Giấy chứng nhận kết hôn của anh đều đưa cho em xem rồi, làm chồng, anh có nên thực hiện nghĩa vụ của mình không?"
Trần Lãnh hỏi: "Nghĩa vụ gì?
Ta thích thì ngươi thích, ta ghét ngươi muốn ghét theo ta, chỉ đơn giản như vậy. "Thanh Hoan buông ra một bàn tay cầm lấy miếng đệm nhỏ cát quang, màu sắc phấn đô đô lại mềm mại kia làm cho Trần Lãnh nhìn vài giây, sau đó lặng lẽ vươn ra một ngón tay chọc một cái.
Cát Quang rất chán ghét hắn, lập tức lộ ra hàm răng meo meo một tiếng, lông lưng nổ tung. Nó lần này thị uy không tính là gì, phòng ăn nhóm bảo tiêu nhao nhao làm ra phản ứng, nhìn bọn họ bộ dáng kia, chỉ cần Trần Lãnh một tiếng ra lệnh, bọn họ sẽ ở trước tiên đem Cát Quang giải quyết xong.
Thanh Hoan buông Trần Lãnh ra, ôm Cát Quang vào trong ngực, sau đó ngồi xuống vị trí bên cạnh Trần Lãnh, còn kéo ghế dựa về phía trước mặt hắn, vô cùng không phù hợp với khoảng cách nên giữ khi dùng cơm. Trần Lãnh bình tĩnh nhìn cô, căn bản không rõ rốt cuộc cô muốn làm gì.
Lúc nào cũng giật mình, không phải cậu lớn lên trong vòng vây của bọn họ đấy chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT