Nếu như nàng có thể như nguyện trở lại thế giới của mình, nếu như nàng gặp lại người muốn tổn thương mình, nàng sẽ giống như bây giờ, một đao cắt đứt cổ họng của bọn họ, nhìn máu tươi phun ra.
Thà rằng ta phụ người trong thiên hạ, cũng không để người trong thiên hạ phụ ta.
Hứa Liên Y ngồi trong đình viện gió mát hiu hiu, trên bàn đá bày bội đao đại vương quen dùng, thanh đao này toàn thân đen nhánh, lưỡi dao lóe hàn quang, vừa nhìn đã biết nhuộm máu tươi của vô số người mới có thể dưỡng thành như hôm nay. Nàng dịu dàng vuốt ve chuôi đao, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Đại vương đang đánh quyền.
Đối với nam nhân này mà nói, cho dù là gϊếŧ chóc cùng máu tươi cũng không cách nào an ủi nội tâm trống rỗng của hắn, cho nên hắn cần phát tiết lực lượng dư thừa của mình. Nam nhân này giành lấy thiên hạ, hắn hẳn là chết ở sa trường, mà không phải ở trong vương cung vàng son lộng lẫy làm một đại vương cao cao tại thượng.
Đại vương giữa đường thu tay lại, lúc quay đầu lại phát hiện Hứa Liên Y đang xuất thần, hắn không thích người phụ nữ của mình trong mắt nhìn không phải mình, vì vậy hắn đi tới nắm cằm Hứa Liên Y, lạnh lùng hỏi cô: "Cô đang nghĩ đến ai?"
Cô ấy đang nghĩ về ai?
Hứa Liên Y không nhớ, cô thật sự không nhớ. Nàng chỉ xuất thần, tựa hồ đắm chìm trong quá khứ của mình, nhưng đột nhiên bị Đại vương chất vấn, nàng liền quên mất. Cho nên nàng chỉ là lộ ra không biết sống chết tươi cười, nói: "Ta không có đang nghĩ ai nha, tại đại vương bên người, ta còn có thể nhớ ai?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play