Lý Bình An cưỡi trên lưng trâu, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, lại con mẹ nó phải đổ máu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tam Thanh Quan, Thanh Vũ Thanh Tuyết đang ngồi xổm trước cửa, trong tay mỗi đứa là mấy viên đá, đang chơi trò chọi đá. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Vũ ngẩng đầu nhìn thoáng qua, bỗng nhiên đứng lên, kinh hỉ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư phụ đã về! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết cũng vội vàng ngẩng đầu, liền quẳng đá trong tay đi, vội vàng chạy qua, vui vẻ kêu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư phụ! Sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An phục hồi lại tinh thần, nhìn hai tiểu nữ hài chạy tới, hơi hơi mỉm cười rồi xuống trâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Vũ, Thanh Tuyết chạy đến trước mặt Lý Bình An, một trái một phải giữ chặt tay Lý Bình An, dựa sát vào người hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Vũ ngẩng đầu nhìn Lý Bình An, bất mãn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư phụ, sao ngày hôm qua người không trở về? Không có người kể chuyện xưa cho con nghe, con không ngủ được! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết cũng ngẩng đầu nhìn Lý Bình An, hiểu chuyện nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư phụ, người không sao chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có việc gì, xem ta mang gì về cho các con này! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó quay đầu nhìn lên trên lưng Thanh Ngưu. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết Thanh Vũ cũng đều quay đầu nhìn lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Một đầu lang dữ tợn xuất hiện trước mặt, trong miệng lang còn đang nhỏ giọt máu tươi liên tục. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Vũ sợ tới mức “A!” Lên một tiếng, lập tức ôm lấy đùi Lý Bình An, Thanh Tuyết cũng sợ run cả người, nắm chặt tay Lý Bình An không buông. ͏ ͏ ͏ ͏

Đều là tiểu cô nương sống trong núi, từng gặp qua rất nhiều dã thú bị giết chết, chẳng qua lần này hơi bất ngờ nên mới bị dọa một chút, nên cũng liền bình tĩnh lại rất nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết đánh giá lang đã chết, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư phụ, đây là Tế Linh đả thương Mãng Sơn thúc thúc sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An gật gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Vũ nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy nó thật xấu! ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi, chúng ta vào thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết buông đùi Lý Bình An ra, lôi kéo đi vào trong đạo quan, Thanh Ngưu đi theo phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏

Đoàn người mới vừa đến cổng đạo quan, Lý Bình An liền nhìn thấy Thanh Phong đang nằm nghiêng trên cây hoa đào, người hoa tôn nhau, người còn đẹp hơn hoa. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Phong quay người về phía Lý Bình An, tùy ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đã trở lại. Chỉ là một tiểu yêu quái mà cũng tốn nhiều thời gian vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thôn dân hiếu khách nên ở lại một đêm, Bạch Vân đạo trưởng đâu? ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Phong từ trên cây đào nhẹ nhàng nhảy xuống, vài cánh hoa đào rơi rụng theo, cảnh đẹp ý vui. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết nhìn Thanh Phong, nỉ non nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đẹp quá! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Vũ tán đồng liên tục gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Phong đi đến bên người Lý Bình An, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư phó ở hậu viện luyện công. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An hít hít cái mũi, nhíu mày nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mùi gì thế? ͏ ͏ ͏ ͏

Trên mặt Thanh Phong lộ ra tươi cười, hắn vươn tay áo đưa đến trước mặt Lý Bình An, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Huân hương mới của Bách Hoa Các, hương vị thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hương vị rất quái lạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Phong thu tay áo lại, hừ một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nam nhân thô lỗ! Không biết thưởng thức là gì! ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An tối sầm mặt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cách xa ta một chút, nồng quá! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó bước nhanh ra hậu viện. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết Thanh Vũ tránh khỏi tay Lý Bình An, chạy đến trước mặt Thanh Phong. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết hít một hơi, hâm mộ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thơm quá! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Vũ liên tục gật đầu, hâm mộ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư muội, ta thích lắm! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Phong lập tức mặt mày hớn hở nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi, đi với ta nào! ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An duỗi tay kéo xác lang từ trên lưng trâu xuống, phẩy tay bảo: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Ngưu tung ta tung tăng chạy đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An kéo theo xác lang đi đến hậu viện, lớn tiếng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bạch Vân! Bạch Vân! ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan chủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An tìm theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy ở hồ nước bên cạnh Tử Trúc Lâm, Bạch Vân một tay xẻng một tay cầm mấy mụt măng, nhếch miệng cười ha hả đi ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân đạo trưởng chạy đến trước mặt Lý Bình An, cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan chủ, ngài đã về rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Lại cúi đầu thấy được xác lang, vui mừng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- U! Hôm nay có thịt ăn. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An do dự nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lang này từng ăn thịt rất nhiều người. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì liên quan gì chứ? Vừa vặn vào trong bụng chúng ta, báo thù cho những người đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An do dự nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không được sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân đạo trưởng cầm xác sói, giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan chủ, ta nói ngươi này! Con tinh quái này được thiên địa nguyên khí bổ dưỡng, là hạng nhất, ngon hơn dã thú bình thường nhiều. Mà Thanh Tuyết, Thanh Vũ lại đang tiếp xúc tu luyện, thịt tinh quái rất tốt với họ. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An do dự nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế nhưng nó đã ăn thịt người. ͏ ͏ ͏ ͏

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play